Hàn Đinh thần bí thì thầm vài câu, mọi người chỉ nghe rõ hắn nói:
- …..Trăng non vừa qua, nhiều ngày liền không trăng, quẻ bói mấy hôm trước mất linh rồi, mấy ngày nay cũng không tính ra được gì, thầnkhông thể giúp vương gia đưa ra ý kiến…..
Sáu người đồng loạt trừng hắn, Ngụy Kỷ lườm Hàn Đinh:
- Ý ngươi là, ý của ngươi không đáng kể, nghe theo ý của sáu người bọn ta?
Hàn Đinh nghe vậy lắc đầu, trong lòng phiền muộn, không biết có nên nói hay không.
Đột nhiên hắn tiến lên một bước đến bên giường Tần vương, nói với sáu người:
- Luôn là sáu người các ngươi nói, tại sao các ngươi không hỏi ý vương gia? Đừng quên ban đầu chúng ta tới nước Diêu đã là tính toán xấu nhất, hơn nữa nếu chúng ta không có lá bài tẩy, khiến vương gia rơi vào nguy hiểm thì sao?
- Lá bài tẩy?
Tần Canh cong môi đầy thâm ý:
- Ý ngươi là ba nghìn nhân mã mà Lâu sư huynh đưa sao? Nếu thậtgiao thủ với Hoàng đế Đại Diêu, chỉ ba nghìn người có thể mang chúng taan toàn về nước sao? Bảy người chúng ta phải nghĩ hết mọi khả năng chovương gia, bây giờ khả năng mà chúng ta tính được là Hoàng đế sẽ ra tayvới vương gia, lúc này còn không đi? Có phải là đợi năng lực tiên đoáncủa ngươi trở lại, đợi tai họa thật sự đến thì mới hối hận không?
Tần Canh nói chuyện luôn xốc nổi, hắn nhỏ tuổi nhất trong bảyngười nhưng lại nóng tính nhất, Ngụy Kỷ thấy Tần Canh càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446237/chuong-118-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.