Không biết qua bao lâu, nàng nghe tiếng trò chuyện củaThận nhi và Tần Dương ngoài xe ngựa, Bạc Ngạn vén rèm xe hỏi Thận nhi gì đấy, sau đó thì ra lệnh về phủ.
- Phiền tướng quân thả ta xuống xe, mệt mỏi cả ngày rồi, ta muốn về tiêu cục!
- Nữ nhân nhà ngươi, về tiêu cục cùng một đám nam nhân……
- Thô bỉ!
Hai chữ của Tang Vi Sương chặn lời hắn, nàng lạnh lùng nhìn hắn.
- Ta cho ngươi biết, tối nay ngươi nhất định phải theo ta vềphủ, nơi này cách cửa cung quá gần, để người khác thấy bổn tướng quânthả tiểu thiếp xuống xe một mình, chắc chắn sẽ cho là ta không cần ngươi nữa.
- Ai là tiểu thiếp của ngài? Đừng để người khác tưởng vậy là tốt nhất! Ta không phải tiểu thiếp gì đó của ngài đâu!
Tang Vi Sương không lườm hắn, ngữ điệu lạnh nhạt:
- Ta sẽ không làm thiếp của bất kỳ ai.
Bạc Ngạn dửng dưng nhìn nàng:
- Ngươi tưởng ngươi thoát được cục diện này sao? Ta muốn gìtrong lòng ngươi rõ mà? Ta thật sự làm gì ngươi thì ngươi còn là ngươisao? Chẳng qua là thu xếp cho ngươi một danh phận giả, nữ nhân khác tacòn không muốn cho đâu!
Tang Vi Sương sửng sốt, hắn có ý gì? Hắn muốn gì? Còn cái gì mà nữ nhân khác hắn còn không muốn cho?
Hắn thật xem nàng là thần thông hay tiên tri? Trong lòng hắn cong cong quẹo quẹo, nàng sao đoán rõ được chứ?
- Ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Không để nàng phản bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446221/chuong-116-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.