Cùng ngày, không chỉ hộ quốc tướng quân Bạc Ngạn về kinh được bá quan tiếp đón mà còn có thiếu sư đại nhân mới nhậm chức đến Lạc Dương, người mà khi quân Tần xâm lược đã bảo vệ Thiệu Châu lập được đại công, sau chiến trận lại cai quản thành Thiệu Châu từ trên xuống dướingay ngắn rõ ràng – Thiệu Châu tri châu Lâm Cảnh Thần.
Ngày về Lạc Dương, Tang Vi Sương đến biệt phủ mà Tạ Tiết Doãn an bài cho nàng, khi bảo Dương Yên dẫn Cẩm Văn lên phía Bắc, nàng đã sắpxếp xong xuôi với Dương Yên, bảo hắn ở nhà đợi nàng mang Lâu Kiêm Giatrở lại.
Nàng vừa bước vào nhà đã dọa A Vượng, Quá Tuyết, cũng dọa Dương Yên ngây cả người, tạm thời không đề cập đến.
Không nhắc đến việc không tìm được Lâu Kiêm Gia, đồng thời khiến người cả nhà khổ sở một phen, Tang Vi Sương thực khổ tâm không nói nênlời, nhưng không thể không cảm thán một câu, cảm giác về nhà thật tốt.
Cảm giác về Lạc Dương thật tốt……..
Dù phiêu bạt bên ngoài bao nhiêu năm, nàng cũng sẽ không quênbốn mùa của Lạc Dương, cây liễu bên sông Khổ, mẫu đơn của Đế Đô Đài,trăng của Phong Hoa Môn, và sen trắng khắp Hoa Thanh Trì………
Đây mới là nơi nàng mong nhớ, là nơi nàng đã sống mười lăm năm.
Nghe Dương Yên kể về tình hình của Cẩm Văn ở Văn Uyên các, rằngđệ ấy nghiêm túc chịu khó, thường được Các lão khen ngợi, mũi Vi Sươngkhông khỏi ê ẩm.
Tang Cẩm Văn, đệ ấy không nên chịu những thứ này, đệ ấy nên sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446204/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.