Nửa tháng sau, Lâu Uyên qua qua lại lại Kỳ Lân Sơn, từ trong sư môn hắn từng ở năm năm chuyên tâm chọn ra bảy người.
Ngày Lâu Uyên dẫn bảy người này vào Tần vương điện, họ đều mặc y phục đen che mặt, nhìn cũng chỉ khoảng mười chín, hai mươi tuổi.
- Bảy người này là Tề Giáp, Sở Ất, Yên Bính, Hàn Đinh, Triệu Mậu, Ngụy Kỷ, Tần Canh. Họ lần lượt tinh thông binh pháp, mưu kế, thủy lợi, thiên thời, tâm thuật, cơ quan và…….nữ sắc, thứ duy nhất bảy người họ cùng tinh thông là “thuật âm thanh” và võ công, họ có thể bắt chước giọng của nhau, vi thần đã miêu tả giọng của vương gia trước kia cho họ, về sau bảy người này đều ăn mặc thành cận vệ thiếp thân của vương gia, theo vương gia vào sinh ra tử, đến chết mới thôi.
Lâu Uyên dứt lời, bảy người im lặng quỳ xuống.
- Tề Giáp.
Lâu Uyên gọi:
- Nói cho vương gia nghe.
Tề Giáp ngẩng đầu nói:
- “Binh vô chủ, tắc bất tảo tri địch. Dã vô lại, tắc vô súc tích. Quan vô thường, tắc hạ oán thượng, khí giới bất xảo”. (Trích “Quản Tử. Binh pháp”)(Trong quân không có chủ soái thì không thể sớm biết tình hình địch. Nông nghiệp không có quan lại thì không thể có lương thực dồi dào tích trữ. Quan phủ không có luật pháp thì cấp dưới sẽ oán trách cấp trên, vũ khí không được tinh luyện)
Bạch y thiếu niên nhìn người đang quỳ dưới đất, phảng phất như thấy được mình năm đó, giọng nói này quả thực là giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446196/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.