Nhiếp chính vương Lâu Phi Mặc càng nghĩ càng không thể bình tĩnh. Hai nghìn “Phật Tháp” ngay cả một thiếu niên chưa đầy nhược quán (20 tuổi, chỉ dùng với con trai) cũng không giết được, một đám phế vật!
Bây giờ còn muốn trừ khử thiếu niên ấy? Ôi, ông chỉ có thể chấp nhận số phận tự than thở một câu “đại thế đã mất”, kế sách hiện nay chỉ có thể là nghĩ cách thu “nghiệt căn” kia cho chính mình dùng!
Hi vọng hắn ta ở bên ngoài nhiều năm, khó trừ “bản tính sơn dã”, vậy thì ông sẽ có rất nhiều cách để “phế” hắn ta! Tốt nhất là “nghiệt căn” này “lớn lối” một chút, đắc tội thêm vài đại thần trong triều!
Phe phái nhiếp chính vương phần lớn đều cho rằng như vậy, từ thời điểm trưởng công chúa dùng hết tâm cơ khiến “nghiệt căn” kia trở thành “Tần vương”, tranh chấp giữa phe nhiếp chính vương và phe Tần vương đã chính thức mở màn. Trong lòng bọn họ biết rõ, nếu muốn đứa trẻ Tử Anh đế có thể ngồi trên đế vị lâu dài thì không thể lập tức diệt trừ Tần vương mà ngoài mặt chỉ có thể lôi kéo.
Ngoài cửa sổ hình trăng tròn, mưa mùa hè mát mẻ rơi trên hoa sen trắng trong hồ, đàn cá chép nô đùa, vài cung tỳ che ô lục tục đi ngang qua hồ nước, họ đều cúi đầu, trong tòa phủ đệ yên ắng này, họ không dám có mảy may sai sót, bởi vì họ bất hạnh bị phân công đến hầu hạ trong phủ Tần vương điện hạ.
Có lời đồn rằng, nửa tháng trước ngài ấy đã giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446194/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.