Ông chủ Hàn nghe Tang Vi Sương nói vậy thì vội nói:
- Nếu được như lời may mắn của cậu chủ Chủy, lần sau tại hạ nhất định sẽ thiết yến đa tạ!
- Thiết yến thì không cần, đến lúc đó ông chủ Hàn chỉ cần đáp ứng một yêu cầu rất rất rất rất nhỏ của tại hạ là được.
- A?
Hàn lão gia đỏ mặt, sững sờ.
Tang Vi Sương cười to:
- Nhìn ông bị dọa kìa, ta chỉ muốn ông làm giúp ta một món trang sức mã não tặng cho đại muội tử của ta mà thôi! Yên tâm là tiền bạc sẽkhông thiếu ông!
Hàn lão gia không khỏi lúng túng khoát tay nói:
- Tại hạ nào dám lấy tiền của cậu chủ Chủy.
- Chúng ta không cần khách sáo qua lại, ông chủ Hàn yên tâm,mười võ phu dưới trướng ta chắc chắn sẽ đưa nhóm mã não hoa này hoàn hảo đến kinh thành, bọn họ tối nay sẽ đi, ông chủ Hàn cũng nhanh chóngchuẩn bị đi.
Ông chủ Hàn đi rồi, Tang Vi Sương nói với Khổng Chu:
- Đây là việc kinh doanh đầu tiên của tiêu cục chúng ta, ngươiđích thân đi, thứ nhất là tạo uy tín rất quan trọng, thứ hai là Hàn lãogia vẫn còn có ích, ta không muốn để lại ấn tượng gì không tốt với ôngấy, cho nên chuyến đi này phải làm cực kỳ cực kỳ tốt.
Khổng Chu nghiêm túc ghi nhớ lời của Tang Vi Sương, dẫn mười mấy võ sĩ bắt tay chuẩn bị đưa hàng hóa của ông chủ Hàn đến Lạc Dương. Ôngkhông biết chủ tử tại sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446184/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.