Người hầu rượu bị giọng nói nghiêm nghị ấy dọa sợ gần chết:
- Tiểu nhân...tiểu nhân cũng không biết là Tang tam thiếu gia nào, nhưng nghe Viên thiếu gia, và...
Hắn sợ sệt nhìn Bạc Ngạn:
- Và tiểu chất nhi của Bạc tướng quân là Bùi tứ thiếu gia đều gọi như vậy...
- Được rồi, bổn tướng quân đã biết.
Chân mày dài của Bạc Ngạn hơi nhướng lên nói:
- Tả tướng quân dẫn họ lui xuống đi.
Tả phó tướng nhìn mấy người này:
- Đứng lên hết đi, các ngươi sang phòng bên, ta còn có chuyện muốn hỏi.
- Thận nhi, chuẩn bị ngựa, Bùi phủ.
Bạc Ngạn xoa xoa mi tâm.
Thiếu niên mặc khôi giáp hơi ngớ ra:
- Tướng quân, giờ này?
- Ừ.
Hắn khẽ gật đầu.
- Nhưng ngài vừa từ Bùi phủ trở về.
Thận nhi nhẹ nhàng trả lời, không tranh khẩu khí cũng không hề nhún nhường.
- Ta không sao.
Bạc Ngạn dường như không hề tức giận, ngược lại nhẹ nhàng đáp.
- Dạ, tướng quân.
Thiếu niên mặc khôi giáp hơi gật đầu, trong khoảnh khắc cúi đầu hắn che dấu vẻ lo lắng trên khuôn mặt, đi theo sau Bạc Ngạn, im lặng rời khỏi chính đường dịch quán.
Giờ Mẹo, Bùi phủ.
Tiếng chuông giờ Mẹo vừa gõ, một nam nhân trung niên dẫn một tiểu thiếu niên chưa tỉnh ngủ hẳn chạy đến chính đường tiền viện Bùi phủ.
- Tứ thiếu gia, ngài tỉnh chưa?
Tổng quản Bùi phủ bước đi vội vàng, càm ràm hỏi.
- Ôi, tỉnh rồi.
Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446151/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.