Dương Yên nghe nói Liễu quả phụ kia bệnh, nhờ người đi mời đại phu, đại phu cũng không dám tới, cuối cùng là lão cô cô của Liễu quả phụ cõng nàng ta đến y quán.
Dương Yên cảm thấy buồn cười, đồng thời lại cảm thấy cô cô của Liễu quả phụ thật là một người tốt, có cháu gái như vậy cũng không sinh lòng ghét bỏ, bây giờ nàng ta bị bệnh, bà đã ngoài sáu mươi mà vẫn tới chăm sóc nàng ta.
Có điều Liễu quả phụ này cũng nên tĩnh dưỡng, thứ nhất là mấy dặm quanh đây trở nên yên tĩnh, thứ hai là có thể làm giảm nhuệ khí của nàng ta.
Lập xuân, thời tiết dần dần ấm lại.
Từ khi Tĩnh Sơ xảy ra chuyện, và cả chuyện ở Huyện lệnh phủ nữa, Tang Vi Sương muốn mau chóng rời khỏi huyện An.
Trước kia là bạc trên tay không đủ dùng nhưng bây giờ thì khác. Nàng đã nhờ Tạ công tử tìm giúp nàng một trang giá rẻ ở ngoại thành Lạc Dương, hôm nay Tạ Bang Ngạn cũng đã mang đến tin tốt. Nàng định sau Tết Nguyên Tiêu sẽ để Dương Yên theo người của Tạ công tử đi trước đến Lạc Dương trồng thử Tuyết Đào ở đó, đợi Dương Yên về thì sinh nhật nàng đã qua, toàn trang bọn họ sẽ lên đường.
Lạc đô của Diêu quốc là nơi tụ tập những nhà quyền quý, trong đó có không ít bộ hạ cũ quen biết năm xưa, có điều những người đó sẽ không nhận ra Tang Vi Sương của hiện tại.
Chỉ là, Tang Vi Sương hơi cúi đầu, chỉ là gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446064/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.