Tiêu Ngư vội buông lỏng tay ra, mắt hơi cụp xuống. Tuy Triệu Hoằng là chất nhi (cháu) của hắn, nhưng tình nghĩa huynh đệ hoàng thất xưa nay luôn ít hỏi không có thắm thiết, hôm nay hắn vì Triệu Hoằng mà bôn ba như vậy trong lòng nàng rất cảm kích hắn. Nhưng chẳng biết vì sao, trong lòng nàng luôn có cảm giác kỳ lạ có chỗ nào đó không đúng.
Triệu Huyên lẳng lặng nhìn nàng một chút, từ mặt mày ánh mắt đến chóp mũi, từ gò má cho đến cổ và từ trong cổ áo kia hắn thấy được làn da trắng như tuyết có chút vết tích màu hồng thì đột nhiên con mắt Triệu Huyên chợt dừng lại.
Lúc này Tiêu Ngư mới nói với hắn: "Ta vào xem Hoằng nhi một chút."
Lần này Triệu Hoằng bệnh nặng, cũng may là có Phùng đại phu giúp đỡ nên mới giữ được cái mạng của Triệu Hoằng. Vào lúc này Khương ma ma đi lấy thuốc, Tiêu Ngư vừa ngồi ở trên giường vừa nhìn hắn. Tên tiểu tử này, bị bệnh mấy ngày nên cũng chẳng có tinh thần gì, có thể nhìn thấy Tiêu Ngư, thì cặp mắt đen láy của hắn cứ nhìn nàng chằm chằm cũng không chịu nghỉ ngơi.
Tuy tuổi Triệu Hoằng còn nhỏ, nhưng hắn cũng biết hôm nay hắn nhìn Tiêu Ngư như vậy là không đúng, chỉ sợ là lát nữa nàng đi rồi, cũng không biết đến khi nào mới gặp lại lần nữa. Hắn chỉ nhìn một lúc, liền do dự mở miệng nói: "Mẫu thân, Hoằng Nhi không có chuyện gì, người hãy về đi..."
Triệu Hoằng biết Tiêu Ngư đã gả cho tân đế, hắn rất lo lắng, hắn từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-bao-quan/1518602/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.