Sau khi rời khỏi DiêmLa cốc Tử Linh và Tiểu Ngọc ngày đêm lên đường, họ dừng chân tại mộtdịch trạm nhỏ, cách biên giới giữa thổ quốc và Triệu quốc khoảng haimươi dặm đương.Vừa uống xong chung trà định đi, nàng đụng phải một namtử cao lớn. Hắn mang trên mình hương vị phong trần mệt mỏi của kẻ vừatrải qua một chuyến đi dài. Đụng phải người ta, Tử Linh vội vàng cúi đầu xin lỗi…
- Xin lỗi…ta bất cẩn quá…nàng hướng hắn nói xin lỗi. Nhưng nam nhân kia trân trối nhìn nàng một lúc….
- Tiểu Phù….là muội phải không ? Muội vẫn còn sống sao ? Mội khiến ta lochết được, ta nghe tin muội gả vào Diêm La cốc. Vài hôm trước nghe nóiDiêm La cốc bị kẻ thù truy sát đến. Nghe đâu thương vong vô số, ngay cảẢnh Vương cũng không rõ sống chết thế nào. Thấy muội vẫn khỏe mạnh thếnày ta yên tâm rồi. Vân Kinh Mạn vừa gặp nghĩa muội đã thao thao bấttuyệt chẳng để cơ hội cho nàng mở miệng.
- Tiểu thư, hắn làVân Kinh Mạn, Nghĩa huynh của Nguyệt Phù Tiểu thư. Tiểu Ngọc ở một bênnhắc nhẹ nhàng nhắc nhỏ nàng về thân phận kẻ lạ mặt này. Tử Linh đưa mắt nhìn kỹ khuôn mặt nam nhân kia. Kinh Mạn có thân hình cao lớn, ngũ quan đoan chính uy nghiêm, mang đậm nét khí khái nam nhi. Nếu nói phu quâncủa nàng nho nhã, thanh tao, tuấn giật, thì người nam nhân trước mắt này mang hương vị mộc mạc, chân chất, thật thà.
- Kinh Mạn Caca, huynh có thể nói rõ không ?? Diêm La cốc xảy ra chuyện gì ? Tử Linhnhíu mày nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-bo-tron/2119411/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.