Gió lay cành hoa đàokhiến những cánh hoa tung bay theo cơn gió. Cõi lòng nàng hiện giờ có lẽ cũng rối như cơn gió này. Gió biết rõ nếu lay cành đào, hoa sẽ rụng,nhưng nếu không lung lay những nhánh cây, bản thân nó sẽ không thể tồntại. Giống như hạnh phúc hiện giờ của nàng,nếu nàng không rời khỏi hắnlúc này, hạnh phúc kia của nàng sẽ không thể tồn tại quá lâu. Bởi giấykhông thể gói được lửa, vì dù nàng có dấu diếm tốt đến đâu, nàng vĩnhviễn khong phải biểu muội, sẽ có một ngày mọi chuyện sẽ lộ ra… Trước khi chuyện lộ ra nàng cần phải đi giải quyết nó.Dù biết là thế, nhưng vìsao lại quyến luyến không thể rời đi.
- Này, nàng có nghe ta nói không vậy nương tử ? Thương Vũ lay thê tử, nàng có vẻ chẳng tập trung gì cả.
- Hả…à…Vậy….bây giờ chúng ta phá Thạch trận trong Đào trận này có phải cũng như lầntrước dùng thuật âm dương ? Tử Linh hoàn hồn….cố tập trung vào phá trận…
- Trận lồng trận tuy biến hóa khôn lường nhưng lại bị hạn chế, bởi uy lực của trận pháp không thể đạt đến mức cao nhất mà chỉ có thề ở mức khôngcao, không thấp. nên không cần dùng đến quy luật âm dương. Thương Vũ mỉm cười, nàng vì sao chẳng chút tập trung nàng, những gì hắn vừa giảnggiải, coi bộ nàng chẳng nghe thấy gì.
- Không dùng âm dương vậy ta dùng thứ gì ?
- Sao nàng không dùng những thứ có sẵn trong trận mà phá trận ?
- Ý chàng là dùng Mộc phá thạch ?
- Thông minh…Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-bo-tron/2119410/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.