Vừa nghe thấy tiếng thét chói tai bên trong: "Tự nhi." tâm Hiên Viên Dật chợt căng thẳng, "phanh" một tiếng, một cước đá văng tướng môn, hắn mở ra chân thon dài vòng vào trong bình phong, giống như bị đả kích thật lớn, sắc mặt đờ đẫn khóe miệng co quắp, cả người liền ngốc tại chỗ.
Chỉ thấy Linh Xảo Nhi ôm hai đứa con nít trong ngực, nhưng hai đứa trẻ này nhìn thế nào cũng không giống đứa bé bình thường, chỉ vì bọn chúng có hai lỗ tai dài đầy lông trắng như tuyết, còn có cái đuôi cuốn thành từng vòng, tóc lại là màu xám bạc.
"A ô ~" hai tiểu tử kia ngậm ngón út, ở trong phòng yên tĩnh mềm nhẹ kêu một tiếng trong trẻo, hai cặp con ngươi trong suốt đầy nước đang tò mò quan sát tất cả chung quanh.
Linh Xảo Nhi vừa thấy Hiên Viên Dật cùng Quỷ y xông vào, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vội vàng nhấc đệm đắp lên hạ than của Nam Cung Tự.
Nam hài trong ngực nàng chu cái miệng nhỏ nhắn mập mạp, khạc ra từng ngụm bọt khí một, con ngươi đầy nước vân vê nhè nhẹ bị ánh nến chiếu vào, một đôi con ngươi đỏ tươi đen nhánh trong veo như yêu cùng ánh mắt Hiên Viên Dật chạm vào nhau: "A a oa ~" nam hài hưng phấn giơ đôi tay, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh sảo đột nhiên liền nở ra một nụ cười, tay nhỏ bé hướng về phía Hiên Viên Dật quơ múa, ý muốn hắn ôm ôm.
Hiên Viên Dật ngẩn ra, đứa nhỏ này. . . . . .
Linh Xảo Nhi lúc này đem hai đứa bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533913/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.