Mặt trời đã hạ xuống dưới đường chân trời, một đoàn đỏ rực đã muốn trút bỏ còn màu hồng, hút hết tất cả!. Phía trên bầu trời đã từ sắc xanh đen dần dần biến thành xanh nhạt, cũng có một loại hoàng hôn âm thầm vắng vẻ bốn bề khép lại.
Trong một gian sương phòng của Đông Uyển, trên bàn bày đầy hộp gấm cùng tơ lụa, phía trên là điềm tốt màu đỏ.
Trên người Như Nguyệt mặc một bộ váy ống tay áo ngắn màu trắng, mái tóc dài đen nhánh choàng lên sau lưng, ngồi ngay ngắn trên bàn nhỏ trước bàn trang điểm, nha hoàn đang trang điểm ăn mặc cho nàng.
Nửa nén hương đã qua, lúc nha hoàn khéo tay, Như Nguyệt hoàn toàn thay đổi, nàng đứng dậy, một thân đỏ tươi xoay tròn giống như nhụy hoa đang nở rộ, trâm cài ngậm châu tinh sảo bằng vàng ròng được cắm chỉnh tề, ở giữa búi tóc đeo lên một cái vòng vàng lộng lẫy, ở giữa khảm một mã não màu hồng trong suốt, ở giữa lông mày tô vẽ một đóa mẫu đơn. Da mịn nhẵn như ôn ngọc ánh sáng nhu hòa, lông mày dài và thanh, hàng mi thon dài nồng đậm tạo nên một bóng mờ, che đi cặp mắt trong veo đang xấu hổ.
Nha hoàn đứng ở một bên dùng ánh mắt tán thưởng cùng hâm mộ nhìn Như Nguyệt một thân trang phục diễm lệ, trong lòng là ước ao ghen tị a! Không nhịn được thở dài nói: "Quả thật là ứng ứng với câu tục ngữ kia! Người dựa vào y trang, Phật dựa vào kim trang. Thật xinh đẹp!"
Mấy nha hoàn đi theo chen chúc tới, rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533903/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.