Thời gian trôi qua thật nhanh, mùa xuân cũng sắp đến, tiền tuyến vẫn chiến hỏa liên miên.
Nam Cung Tự để sổ sách đang nhìn được một nửa xuống, đẩy cửa sổ nhìn ra xa.
Bên ngoài Yêu Nguyệt Các cả rừng cây đều bao phủ một tầng khói mỏng nhàn nhạt, chợt có gió thổi qua, nước trên lá non tuôn rơi xuống, một hồi mát mẻ, mùi hương, mùi bùn đất xông tới mặt, tóc đen bay lượn lung tung, nàng hít vào một hơi thật sâu, âm thanh như đang than thở.
Nàng rủ thấp tầm mắt xuống, đưa tay chạm tới cái bụng đang nhô lên, nhìn như đã bầu tám tháng, thực tế lại chưa tới bốn tháng. Nhắc tới cũng kỳ quái, kể từ sau khi nàng dùng bồ câu đưa tin, liền không nhận được bất cứ tin tức gì từ hắn, trong lòng Nam Cung Tự lo lắng không yên, mấy ngày nay mí mắt vẫn nhảy không ngừng, có loại dự cảm chẳng lành ập đến, cảm giác có đại sự gì sắp xảy ra.
Nghĩ tới đây, Nam Cung Tự không khỏi thở dài một hơi, giống như muốn mượn việc này đem những thứ dự cảm chẳng lành kia đè ở trong lòng.
"Vương phi!" Lúc Như Nguyệt bưng nước trà tiến vào, vừa đúng lúc nhìn thấy Nam Cung Tự đang chống cằm trên song cửa sổ: "Sao người lại mở cửa sổ ra rồi, hôm nay gió lớn." Lúc này, nàng cầm khay trà đặt ở một bên trên bàn, tiến lên đỡ nàng: "Vẫn chưa nhận được bồ câu đưa tin của Vương gia sao?" Xoay người đi đóng song cửa sổ lại.
Nam Cung Tự ngồi trên ghế: "Ừ." Đáp một tiếng gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533897/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.