Chương trước
Chương sau
Hư giới là một giới trong giới. Ở thánh giới Hồng Hoang, giới trong giới có rất nhiều. Tuy nhiên rất ít người có thể đi vào trong đó.

Giới trong giới đúng như tên của nó chính là một giới ở trong một giới. nơi này cũng không khác với giới khác, có điều diện tích không rộng. Một cái giới trong giới giống như Thất giới, nhưng cụ thể cũng không biết như thế nào. lúc này trong Hư giới tràn ngập linh khí của sáu hệ. Thế giới này đối với mỗi người tu luyện chính là thánh địa.

Ngày hôm đó tại hư giới bên trong cuốn tranh, giữa không trung phiêu lãng đầy mây mù khiến cho người ta có cảm giác thần bí. Một bóng người tiến vào Hư giới khiến cho không khí trong đó đột nhiên trở nên đọng lại.

- Mọi người tiến vào thánh địa. - Sau khi tiến vào Hư Diễn lập tức híp mắt, rồi mở miệng nói. Âm thanh của y hùng hậu, xuyên khắp cả Hư giới. Thế giới này là một giới của Hư Diễn cũng là thiên đường của y.

- Sư tôn! Sao lại thế này? - Đúng lúc này có hai bóng người rơi xuống phía trước. Đó là một nam tử áo trắng lạnh lùng và một nữ tử áo hồng xinh xắn. Tu vi của hai người này đã đạt tới Hỗn Độn thiên giai đỉnh nhưng ở trước mặt Lục vương chẳng khác nào con kiến.

- Tiến vào thánh địa. - Hư Điên mở mắt, quát khẽ. Còn đôi nam nữ liếc mắt nhìn đám người Thâm Uyên cuối cùng nhìn gương mặt của Lôi Cương, cả hai hơi biến sắc.

- Sư tôn...hắn...hắn là... - Nam tử áo trắng không tin nổi vào mắt mình.

- Trở về thánh địa, đây không phải là chỗ cho ngươi nói chuyện. - Hư Diễn thấy vậy, sắc mặt trở nên lạnh lùng, vung tay phải lên phát ra một thứ lực lượng bao vây lấy hai người, làm cho cả hai biến mất.

Ở phía Tây của thánh địa trong Hư giới, đôi nam nữ xuất hiện, nhìn nhau với ánh mắt kinh ngạc.

- Hư Long ca ca! Ngươi vừa rồi hình như là truyền nhân của Hạo Huyền.. - Thiếu nữ áo hồng khiếp sợ lên tiếng.

- Chính là hắn! Sao có thể như vậy? Mới có bao nhiêu năm mà làm sao hắn có thể đi vào Hư giới? Hơn nữa hình như lại còn quen biết với sư tôn... Không biết có chuyện gì xảy ra? - Nam tử thanh niên lo lắng nói.

Mặc dù Lôi Cương cực kỳ yếu nhưng khi đôi nam nữ thanh niên đó xuất hiện, một làn sát khí lập tức tràn ra từ tâm của hắn. Lôi Cương không thể quên được lúc ở thành Phụng Thiên, đôi nam nữ đó đột nhiên giáng xuống, làm nhục mình. Lúc này, không ngờ hắn gặp lại họ ở Hư giới. Đột nhiên Lôi Cương giật mình, cẩn thận nghĩ lại ngày đó người nam tử tên Hư Long đó nói. Lôi Cương hơi liếc mắt nhìn Hư Diễn. Hắn gần như xác định, sư tôn Hạo Huyền bị Hư DIễn giết chết. Còn thế giới này có tên là Hư giới. Vân lão nói, sư tôn sau khi tiến vào Hư giới liền mai danh ẩn tích.

- Được rồi! Lão Cửu! Hãy trông chừng tên tiểu tử này. Lão Tam! Lão Tứ! Lão Ngũ! Lão Lục cùng lên đi. Thật nhớ thời gian lúc trước bắt các ngươi luyện tập. - Thâm Uyên ném Lôi Cương cho Hư Diễn rồi cười ha hả. Đối mặt với bốn cường giả, Thâm Uyên không hề có chút e ngại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net

Hư Diễn nghe thấy vậy liền ném Lôi Cương vào trong một cái kết giới rồi lui ra ngoài.

- Graooo! - Một tiếng gầm như của mãnh thú từ trong cơ thể Thâm Uyên vang lên. Thân thể cao tới ba trượng của y lại to lên, cho tới khi cao gần mười trượng. Toàn thân y tản ra hơi thở khủng bố, đẩy mây mù trên trời dạt ra xung quanh.

Hư Diễn khiếp sợ nhìn ánh sáng bảy màu trên không, sắc mặt hoàn toàn sùng kính, lẩm bẩm nói:

- Ngày xưa lệ khí của tiên hoàng tích tụ thành ma vụ bị hơi thở của nhị ca đẩy ra rồi. Trong những năm qua, Nhị ca càng lúc càng mạnh.

Minh Lôi tự cấp cho mình một cái kết giới sáu màu, ánh sáng tản ra xung quanh. Bên trong tia sáng đúng là có một thanh kiếm khổng lồ. Còn cây Long trượng của Tà đạo thì có một sự biến hóa quái dị, hóa thành sáu con rồng. Số lượng không chỉ là một con mà là sáu con, ở giữa còn có một quả cầu sáu màu. Ma Tiên thì tản ra ánh sáng đen trắng, hình thành một cái hình Thái cực ở trên không. Tê Thiên thánh thú gầm nhẹ một tiếng, móng tay nó nhanh chóng dài ra, chẳng khác nào có thể xé rách không gian.

Bốn người Ma Tiên nhìn nhau rồi bộc phát công kích cực mạnh về phía Thâm uyên. Còn Thâm Uyên thì tự tin nhìn bốn đạo công kích. Y không lùi mà tiến lên, rồi biến mất. Trong cơ thể của Lôi Cương mặc dù không có cách nào dùng một chút lực nhưng hai mắt vẫn có thể nhìn về phía trước. Trong lòng hắn vô cùng khiếp sợ. Thâm Uyên đúng là muốn dựa vào thân thể để chiến thắng Minh Lôi, Ma Tiên, Tà Đạo và Tê Thiên Thánh thú? Chẳng lẽ thân thể thật sự có thể khủng bố tới mức độ đó?

Bốn đạo công kích bị hút, biết mất nơi chân trời. Ở bên người Tà Đạo xuất hiện bốn con rồng đánh lên lớp cương khí của y. Còn Tà Đạo mặc dù kinh ngạc nhưng cây long trượng trong tay y không hề do dự đánh về phía Thất long.

Cùng lúc đều có thất long bao phủ Ma Tiên, Minh Lôi và Tê Thiên Thánh thú. Gần như cả hai mươi tám con rồng đều xuất hiện cùng một lúc, phản kích bốn người còn Thâm Uyên không hề xuất hiện.

Lôi Cương ở xa mà choáng váng. Mặc dù hắn không nhìn thấy rõ Thâm Uyên tuy nhiên vẫn mơ hồ thấy được bóng một người khổng lồ xuất hiện bên bốn người trong nháy mắt. Một cái nháy mắt đó mặc dù có thể bỏ qua nhưng đúng là tồn tại. Điều đó có ý nghĩa là Thâm uyên xuất hiện trước mặt bốn người với tốc độ cực nhanh. Hắn cũng có thể thấy Thâm uyên đánh mỗi người một quyền nhưng chẳng biết tại sao quyền kình lại hóa thành thất long.

"Chẳng lẽ...chẳng lẽ trong cơ thể Thâm Uyên đã xuất hiện đủ bảy không gian nên một quyền mới ẩn chứa lực thất long?" Lôi Cương nghĩ tới cái kết luận đó mà hoảng sợ.

- Ngày xưa Tiên hoàng từng nói, thân thể đạt tới một mức cực điểm cơ bản có thể nói là vô địch. Còn hiện nay, nhị ca cách cái đó càng lúc càng gần. - Hư Diễn nhìn thấy vậy mà lẩm bẩm.

Lôi Cương nghe thế giật mình. "Thân thể đạt tới cực điểm?"

Bảy con rồng cùng xuất hiện, ẩn chứa lực lượng có thể nói là kinh người. Toàn Hư giới chấn động rồi một làn sóng vô cùng mãnh mẽ tản ra bốn phương tám hướng.

Trong lúc làn sóng khuếch tán, một bóng người từ từ hiện ra ở phía trước, chính là Thâm Uyên. Y giống như một ngọn núi cao, đứng trên hư không, làm cho người ta thấy áp lực. Tuy nhiên, khi hắn vừa mới xuất hiện bốn bóng người cũng đồng thời xuất hiện, giữa không trung liền vang lên những tiếng sấm. Từng đạo thiên lôi từ trên trời giáng xuống Thâm uyên.

Đồng thời một tiếng gầm giận dữ vang lên, chỉ thấy trong không trung có bóng móng vuốt sắc bén lao về phía Thâm Uyên, cùng với Thái Cực đồ từ trên trời giáng xuống. Cả bốn đạo công kích dũng mãnh gần như phá vỡ Hư giới giáng xuống bên người Thâm Uyên nhưng y vẫn không hề sợ hãi.

Vào lúc bốn đòn công kích đánh về phía Thâm Uyên, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm khổng lồ, gần như che phủ không trung từ trên cao giáng xuống. Tất cả quá mức bất ngờ khiến cho Lôi Cương và Hư Diễn đều khiếp sợ. Mà từ thanh kiếm cơ bản không phải là của bốn người Ma Tiên. Tuy nhiên lúc này lại xuất hiện thêm một đạo công kích khiến cho Hư giới xuất hiện vết nứt.

"Rầm...rầm...rầm..." Tiếng nổ long trời lở đất vang lên trong Hư giới. Tại phía Tây của thánh địa có vô số người tu luyện đang tập trung, kinh hãi nhìn về phía trước. Mặt dù họ không có cách nào nhìn được nhưng có thể cảm nhận được lực hủy diệt kinh khủng.

- A! - Một tiếng kêu đau đớn chợt vang lên giống như mãnh thú nổi giận. Ma Tiên, Tà Đạo, Tê Thiên Thánh thú và Minh Lôi xuất hiện ở bốn chỗ. Bọn họ tái mặt. Một kiếm trước đó ẩn chứa lực lượng khiến cho cả bốn chịu thương rất nặng. Lúc này họ khiếp sợ nhìn cái bóng sau khi va chạm với sóng chấn đãng, rồi một cảnh tượng khiến cho họ choáng váng xuất hiện.

Đứng ở chỗ Thâm Uyên lúc này đang chảy ra máu tươi bảy màu. Còn một thanh kiếm chém vào sâu trong đầu của y, gần như phân thành hai. Máu tươi bảy màu chảy ra từ đó.

Bốn người Ma Tiên khiếp sợ, kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mặt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.