Ngữ khí cùng bề ngoài cho người ta cảm giác hoàn toàn tương đồng , bình tĩnh lại thong thả. Lục Bạch liếc nhìn mặt hắn một cái , là diện mạo tiêu chuẩn của nam thần vườn trường mối tình đầu , cho dù hắn làm ra động tác tùy ý , chỉ cần ngồi đấy cũng đẹp vô cùng.
Lục Bạch : Quả nhiên vẫn là thế giới thích xem mặt.
Hệ thống tận dụng mọi cơ hội nhắc nhở : Đối tượng công lược cũng phi thường đẹp đó.
Lục Bạch uyển chuyển cự tuyệt : Thật ra cũng không ham.
Ngồi trở lại vị trí của chính mình , Lục Bạch cầm lấy bút vẽ tiếp tục luyện tập. Thanh niên gọi điện thoại ở phía trước , thấy cậu trở lại cũng nhanh chóng tắt điện thoại , như là tránh quấy rầy tới Lục Bạch.
Giáo dưỡng không tồi. Lục Bạch cười cười , tiếp tục đắm chìm trong thế giới luyện tập.
Chờ thời điểm Lục Bạch lần nữa buông bút vẽ xuống , liền đã tới 7 giờ tối.
Duỗi người , cậu quyết định hôm nay đi về trước. Mỗi phòng vẽ tranh đều có hòm giữ đồ , dùng thẻ học sinh liền có thể sử dụng miễn phí. Đây là sự chăm sóc của nhà trường vì thuận tiện cho cuối kỳ tập trung hoàn thành tác nghiệp , học sinh không cần mỗi ngày mang theo dụng cụ vẽ tranh đi lại.
Lục Bạch đem đồ của chính mình thu dọn cẩn thận rồi cho vào hòm giữ đồ , sau đó liền chuẩn bị rời đi.
Nhưng không ngờ , thanh niên ban sáng vậy mà vẫn còn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-xung-chuc-phai-hoa-bach-nguyet-quang/2439885/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.