– Chú vẫn còn coi tôi là vợ sao?
– Vẫn còn nhớ bản thân có người vợ này à?
– Tiểu Mỹ, tôi…
– Không phải tôi chỉ là món đồ chơi của chú thôi sao? Chú không cần xin lỗi tôi, những lời đó nghe gượng gạo lắm!
Những giọt nước mắt vô thức rơi xuống mặc cho Tiểu Mỹ đã cố kìm nén nhưng bất thành. Cô khóc không chỉ vì Đình Triết không tin tưởng mà còn bởi lời anh đã nói trong sự tức giận. Tiểu Mỹ chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ trở thành đồ chơi của Đình Triết. Cô luôn nghĩ cuộc hôn nhân này xuất phát từ tình yêu nhưng dường như thực tế không giống tưởng tượng.
Đình Triết lại gần thêm một chút, bàn tay ấy vẫn cố vươn ra lau nước mắt cho Tiểu Mỹ nhưng bị gạt phăng đi. Hiện giờ người cần giải thích là anh, còn cô vốn đã không muốn nghe những lời thanh minh đó từ lâu.
Khoé môi Tiểu Mỹ khẽ cong lên nở một nụ cười đầy chua chát, giọng điệu run rẩy vang lên.
– Bao giờ… chú sẽ chán tôi?
– Tiểu Mỹ, không phải như em nghĩ đâu. Tôi không hề có ý đó.
– Nếu không có sao chú lại nói ra?
– Chỉ là những lời nói trong lúc tức giận, em đừng để tâm. Tôi chưa bao giờ coi em là đồ chơi.
Lời Đình Triết nói bây giờ, Tiểu Mỹ không tài nào tin nổi nữa rồi. Ngay cả việc đơn giản nhất là tin tưởng vợ mình, anh còn không làm được nói gì đến những chuyện khác.
Mặc cho sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-vo-nho/2462669/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.