Diệp Triều Nhên hỏi Khương Tầm Mặc muốn ăn gì, Khương Tầm Mặc nói gì cùng được.
Nghĩ một chút, Diệp Triều Nhiên dứt khoát dẫn Khương Tầm Mặc đến cửa hàng tầm trung ở gần đó.
Nhà hàng qua cao cấp thì Diệp Triều Nhiên mời không nổi, nhưng nhà hàng tầm trung thì có thể.
Khương Tầm Mặc người này ở trong lớp vừa ẩn thân vừa thần bí, tình huống gia đình cậu ấy rốt cuộc như thế nào cũng không có mấy người biết. Nhưng có rất nhiều người nói, Khương Tầm Mặc hẳn là phú nhị đại thấp điệu.
Dù sao trên cổ tay cậu ấy đeo đồng hồ Rolex, cũng không phải là gia đình phổ thông có thể mua được.
Trước khi món ăn lên Diệp Triều Nhiên còn lo lắng món ăn có hợp khẩu vị của Khương Tầm Mặc không, vẫn may Khương Tầm Mặc không kén ăn, món nào cũng ăn.
Chú ý đến tầm mắt của Diệp Triều Nhiên, Khương Tử Mặc ngẩng đầu nhìn cậu.
Tầm mắt hai người đụng nhau trong không khí, Diệp Triều Nhiên có chút bối rối.
Sau đó cậu nhìn thấy Khương Tầm Mặc đứng lên đi tìm nhân viên phục vụ.
Lúc quay lại, trong tay Khương Tầm Mặc nhiều thêm một cái thìa và một đôi đũa.
Hắn đưa thìa cho Diệp Triều Nhiên: "Dùng cái này."
Sau đó lại dùng đũa sạch gắp thức ăn cho Diệp Triều Nhiên.
Trái tim Diệp Triệu Nhiên khẽ động, nâng mắt nhìn hắn.
Ánh đèn trong nhà hàng là tông màu ấm áp, màu cam dịu dàng chiếu lên gương mặt gần như hoàn mỹ của Khương Tầm Mặc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-van-nguoi-che-trong-sinh/3358634/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.