Cố Nghiêu trước tiên là sửng sốt, sau đó là vô cùng chấn kinh nhìn Diệp Triều Nhiên.
Lời cậu ta là có ý gì?
Cố Nghiêu là lớp trưởng lớp 6, đã sớm nhận được tin tức cuộc thi toán học.
Cuộc thi năm nay không giống như những cuộc thi trước đây, là thi đấu đoàn đội. Học sinh tham gia thi đấu cần phải tự mang theo đoàn đội báo danh, thời gian báo danh chỉ có hai ngày cuối tuần.
Đổi lại là trước đây, Cố Nghiêu có nói gì cũng không nghĩ đến tìm Diệp Triều Nhiên làm đồng đội của hắn.
Lớp 6 của hắn, là lớp mũi nhọn ban tự nhiên, thành tích toán học tốt muốn bắt cũng có một nắm. Cộng thêm hắn còn là người giỏi toán nhất lớp mũi nhọn, hắn muốn tìm động đội thế nào mà không có?
Nhưng lần này, không biết vì sao, Cố Nghiêu nghĩ đến lời nói của Lâm Bạch sau khi kết thúc đấu bóng rổ hôm đó, trong lòng có một cảm giác bự bội mà không xua đi được.
Cách tiết thể dục ngày hôm đó đã qua hai ba ngày rồi, Diệp Triều Nhiên lại không đến tìm hắn.
Sân trường Nhất Trung nói lớn không lớn, ngược lại rất nhỏ. Cộng thêm lớp 1 học ở tầng trên lớp 6 ở tầng dưới, chỉ cần có lòng muốn gặp, thì quả thật là không còn gì đơn giản hơn.
Nhưng mấy ngày nay, đừng nói là gặp Diệp Triều Nhiên trong giờ nghỉ giữa tiết, Cố Nghiêu đến lúc đến căng tin ăn cơm cũng không gặp được Diệp Triều Nhiên.
Trước đây mỗi giờ nghỉ giữa tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-van-nguoi-che-trong-sinh/3358633/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.