Sớm hôm sau, trời vừa tảng sáng, Tại Trung đã thu thập tất cả tư trang, còn dặn dò hạ nhân chuẩn bị mã xa thật chu đáo, đi ra trước đại môn Minh trang.
.
Xương Mân cùng Cơ Phạm đứng ở hai bên tiễn Tại Trung ra ngoài Minh trang. Xương Mân nhìn Tại Trung, trong mắt tràn đầy không muốn, như thể đã thêm cả phần không muốn của Duẫn Hạo!
.
"Ta phải đi! Các đệ trở về đi, không cần lo lắng cho ta!" - Tại Trung nhìn Xương Mân và Cơ Phạm, khóe miệng hơi nhếch lên. Sau đó ánh mắt yếu ớt rời về phía đại môn Minh trang.
.
Ngày hôm qua Duẫn Hạo đã nói sẽ không đến từ biệt y, không nghĩ rằng hắn thực sự nói được thì làm được. Nhìn đại môn vắng vẻ, sâu trong trái tim Tại Trung cảm giác mất mát ngập tràn. Ta đang bị làm sao vậy? Rõ ràng chính ta đã quyết định phải rời khỏi đây, vì sao trong ngực lại cảm thấy khó chịu như vậy? Thậm chí còn muốn thay đổi quyết định?
.
Ta không còn là chính ta nữa rồi!
.
"Tại Trung ca? Huynh đừng nhìn nữa! Duẫn Hạo ca nói huynh ấy sẽ không ra tiễn huynh đâu. Duẫn Hạo ca... huynh ấy sợ bản thân không khống chế được lại làm ra chuyện điên cuồng khiến huynh bị thương tổn!" - Xương Mân trầm giọng, vẻ mặt rất u ám.
.
Tại Trung nghe xong khẽ nhắm mắt, không nói gì, xoay người lên xe.
.
"Sao huynh lại nói vậy? Chẳng phải sẽ làm Tại trung ca mất hứng sao?" - Cơ Phạm khẽ thì thầm bên tai Xương Mân.
.
"Ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100621/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.