“Duẫn Hạo ca, rốt cuộc thái độ của Tại Trung ca như thế nào? Huynh chỉ cần nói một câu thôi?” – Xương Mân vừa lo lắng vừa sốt ruột nhìn Duẫn Hạo từ đầu đến giờ chỉ ngồi yên trên ghế.
.
Sau khi Duẫn Hạo từ khách điếm trở về Minh trang, bộ dạng chính là thủy chung một mực ngồi đờ đẫn trên ghế, ánh mắt vô thần. Bất luận Xương mân và Cơ Phạm nói gì, đối với Duẫn Hạo cứ như gió thổi ngoài tai, một lời không nghe, nửa câu chẳng đáp khiến hai người như “kiến bò trong chảo nóng”, chỉ biết xoay quanh mà không thể làm được gì.
.
“Với thực lực hiện tại của Minh trang, huyết tẩy Đoạn Nhai sơn trang hẳn là không thành vấn đề?” – Vốn tưởng người kia đã quên mất cách nói chuyện, vậy mà đột ngột nói một câu không đầu không đuôi.
.
“Hả?” – Xương Mân đầu tiên là sửng sốt một chút, một lúc sau mới có thể phản ứng lại “Chuyện… chuyện đó không thành vấn đề! Bất quá nếu vô cớ xuất binh, chỉ e sẽ gây ra sóng gió.”
.
“Nếu như vậy! Ngay ngày mai hãy tập hợp tất cả thuộc hạ trong trang, chúng ta huyết tẩy Đoạn Nhai sơn trang!” – Ánh mắt Duẫn Hạo lộ ra sát khí bức người.
.
Nguyên lai khi nãy, Duẫn Hạo chỉ một mực suy tính, tự hỏi làm sao mới có thể giải quyết hiểm cảnh trước mắt Tại Trung. Tại Trung căn bản hận ta thấu xương, nhất định đệ ấy không chịu bước vào Minh trang nửa bước. Thậm chí còn không muốn ta nhúng tay vào chuyện của đệ ấy nói gì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100609/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.