Sáng sớm ngày thứ hai, Tại Trung liền ly khai khách điếm, lên đường đến Vãn Thu trấn.
.
Dọc theo đường đi, tuy rằng nhìn không thấy, nhưng Tại Trung vẫn có cảm giác Duẫn Hạo đang ở cách đó không xa, lẳng lặng đi theo y.
.
Chuyện Lý Tú Mãn ngấm ngầm chiếm đoạt Minh trang, Hữu Thiên đã từng vô ý kể với y không ít lần. Nhưng Tại Trung chưa từng để ý đến, cơ bản là với thực lực hùng hậu của Minh trang, Lý Tú Mãn thực sự có ý muốn tấn công Minh trang, đó quả thực nói dễ hơn làm, mơ tưởng giữa ban ngày. (Tại ca tự tin dễ sợ =.=|||)
.
Nhưng nếu như Lý Tú Mãn quả thực có mưu đồ đó, lại thêm việc ta đang trên đường đến đó để đàm phán với hắn. Không thể nghi ngờ đến chuyện Lý Tú Mãn sẽ nhân cơ hội này mà bắt ta, rồi lấy ta ra uy hiếp Duẫn Hạo.
.
Duẫn Hạo nói không sai! Tuy hiện tại ta đã không còn là người của Minh trang nữa, nhưng sao có thể phủ nhận quá khứ. Hơn nữa đối với người ở bên ngoài, họ vẫn nghĩ tĩnh nghĩa giữa ta và Duẫn Hạo vẫn còn sâu nặng!?^^
.
Ngồi ở trong mã xa, Tại Trung lạnh lùng cười nhạt.
.
Nói thật, ta chưa từng tin vào chuyện Duẫn Hạo thực lòng quan tâm đến ta, cũng chưa bao giờ tin tưởng Duẫn Hạo yêu ta. Cho dù năm năm trước, Duẫn Hạo luôn miệng nói hắn yêu ta! Nhưng sao ta có thể dễ dàng tin tưởng như vậy. Ta không thể tin, một chút cũng không muốn tin!
.
"Tại Trung thiếu gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100604/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.