"Hồ đồ! Quả thực hồ đồ!"
.
Tại lương đình1 ở hậu viện Minh trang, một tiếng gầm giận dữ chợt vang lên, trong mắt Duẫn Hạo tràn đầy lửa giận, nhìn chằm chằm vào con người ngồi đối diện, đang thản nhiên uống trà một cách ưu nhã.
.
"Thân thể người vốn tốt không nên lúc nào cũng sinh khí như vậy. Ta làm như vậy, chẳng phải toàn bộ là vì ngươi sao?" - Hữu Thiên ngay cả mi mắt cũng không thèm nâng lên, khẽ thổi chén trà, đặt bên môi nhấp một ngụm nhỏ. (Đây chính là nguyên nhân khiến Ran kêu gào an-ti Tại ca ở mấy chương trước đó. Hai người đều khiến đối phương te tua hết cả, chỉ tiếc là có người đã không thể kiên nhẫn chờ đến cuối!)
.
"Ngươi... Khụ khụ... Vì ta? Vì ta, đáng lý ngươi phải hảo hảo chiếu cố Tại Trung! Vậy mà giờ ngươi lại thành thân với Tuấn Tú, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!" - Duẫn Hạo một tay ôm ngực có điểm đau đớn, chỉ vào Hữu Thiên tức giận nói.
.
"Ta chính là muốn hảo hảo chiếu cố Tại Trung, nhưng chính Tại Trung đã không chịu cho ta cơ hội a." - Hữu Thiên chẳng thèm đếm xỉa tới, nhàn nhạt nói, nhưng trong mắt thoáng hiện lên tia ảm đạm "Bởi vậy a, tốt nhất là ta nên giao Tại Trung lại cho ngươi. Ta thực sự không muốn nhìn thấy vẻ tươi cười mệt mỏi không có sức sống kia thêm một lần nào nữa a."
.
Nghe Hữu Thiên nói xong, Duẫn Hạo trong thoáng chốc có cảm giác đau đớn trong ngực hắn càng thêm đau đớn, lợi hại thêm vài phần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100602/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.