"Tại Trung, chậm một chút, sắc mặt của đệ đã tái nhợt rồi, chúng ta đừng chạy nữa." Nhìn thần sắc càng ngày càng trắng bệch của Tại Trung, lo lắng dâng tràn trong lòng Chính Thù.
Vừa nãy khi ra khỏi đại đường, sắc mặt Tại Trung đã có chút bất thường, đợi đến lúc ra khỏi Minh trang rồi, thần sắc y càng có điểm dọa người, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh, hô hấp cũng dần dần trở nên dồn dập.
"Tại Trung, có phải là độc tính đã phát tác rồi không? Nếu thế, đệ đừng cố chịu đựng nữa, mau lấy giải dược ra uống đi. Tại Trung, đệ có nghe ta không?!" Chính Thù càng lúc càng sốt ruột lớn tiếng.
"Đệ biết mà Chính Thù ca. Huynh đừng cuống lên như thế, đệ không sao đâu. Chúng ta nên chạy nhanh hơn một chút." Tại Trung làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra, vừa chạy vừa nhìn Chính Thù nói nói cười cười. Nhưng trên thực tế, y đã cảm giác khí huyết trong cơ thể mình bắt đầu trở nên rối loạn, nhưng Tại Trung vô pháp uống giải dược. Một cước vừa rồi của Thôi Đông Húc đã khiến y bị tổn thương không nhẹ, phải dúng chút công lực ít ỏi khi có khi không kia để chế trụ nội thương. Một khi uống giải dược, công lực của Tại Trung sẽ hoàn toàn biến mất, khi đó chỉ e chẳng thể nào chịu đựng thêm được nữa.
"Đệ còn muốn chạy đến chỗ nào?!"
Tiếng gọi quen thuộc cất lên, theo với nó là nhân ảnh vốn đang đuổi đằng sau đã vụt qua đứng trước mắt hai người họ, nhanh chóng chặn đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100580/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.