Vừa ra khỏi Minh trang, Tuấn Tú không hề để tâm đến thương thế trên lưng mình, vận khinh công sử dụng tốc độ nhanh nhất có thể đi đến tiểu thôn mà Hữu Thiên đang ẩn náu.
Vừa đi qua đại môn, Tuấn Tú mới vừa đi được vào vài bước, liền có một người từ phía sau dùng tay tóm lấy cần cổ thanh mảnh của cậu.
"A... Phác Hữu Thiên! Buông ra, ta là Kim Tuấn Tú!" Tuy Hữu Thiên sử dụng lực đọa không quá lớn, nhưng bởi va chạm khiến vết thương trên lưng Tuấn Tú bị tác động, khiến cậu đau đến toát mồ hôi lạnh.
"Là ngươi! Ngươi cuối cùng cũng tới! Tại Trung thế nào rồi?" Hữu Thiên chứng thực đó đúng là Tuấn Tú, lập tức buông lỏng tay, vẻ mặt vô cùng lo lắng.
"Vào phòng rồi ta sẽ chậm rãi kể cho ngươi mọi chuyện." Tuấn Tú nói xong liền kéo Hữu Thiên đi vào trong.
Sau khi hai người đã an ổn ngồi xuống, Tuấn Tú không hề giấu diếm đem toàn bộ sự tình xảy ra từ tối hôm qua cho đến sáng nay nói cho Hữu Thiên biết, nhưng lại cố tình bỏ qua chuyện cậu bị trách phạt.
Hữu Thiên càng nghe lửa giận càng bùng lên trong mắt, chỉ mới nghĩ rằng tối qua Tại Trung đã phải chịu đựng nhiều đau khổ như thế nào, thậm chí còn tuyệt vọng đến muốn tự sát, tâm can Hữu Thiên giống như bị đao kiếm rạch nát.
"Mọi chuyện đã thành ra như vậy, ngươi bây giờ không được manh động. Ta, Chính Thù ca và Xương Mân đã bàn bạc qua. Một tháng sau đúng dịp các sơn trang phụ thuộc đến Minh trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100570/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.