"Ta bất quá mới chỉ đi quá một ngày, sao lại để những chuyện như vậy xảy ra chứ?!"
Đến chiều hôm đó, Xương Mân mới quay trở lại Minh trang, sau khi biết được chuyện của Tại Trung và Tuấn Tú, vẻ mặt chính là vô cùng giận dữ. Cả ngày hôm qua, từ sáng sớm cậu đã đi ra ngoài tiếp tục truy tìm tung tích của Thôi Đông Húc nên tối không tiện quay về, không nghĩ tới ngày hôm nay vừa về đến đại môn đã nghe được chuyện Tại Trung ca thắt cổ tự sát, Xương Mân thiếu chút nữa là bị hù chết a.
"Tuấn-Tú-ca, huynh xem lại mình đi! Ta cũng không biết nên nói gì với huynh nữa, trước khi làm bất cứ chuyện gì, làm ơn động não, suy xét thật cẩn thận rồi mới làm, có được không a? !" Xương Mân liếc mắt về phía Tuấn Tú đang nằm bẹp dí trên giường, có chút bực bội khó nhịn, khẽ trách cứ. (Hiếm hoi lắm mới gọi là huynh đấy... Mân ca a, anh thật ... láo ^.^!!!)
"Ta... Ta đã biết sai rồi." Tuấn Tú ủy khuất bĩu môi. Tối hôm qua năm mươi roi lãnh ở Hình đường kia đã đủ khiến cậu khó có thể chịu nổi, hiện tại cư nhiên còn bị ăn mắng.
"Xương Mân, đệ cũng không nên trách Tuấn Tú, tối hôm qua đệ ấy cũng đã phải chịu không ít khổ cực rồi." Nhìn vết roi chằng chịt trên lưng Tuấn Tú, Chính Thù vừa thương xót vừa đau lòng.
"Sớm biết là những chuyện như thế này sớm muốn gì cũng sẽ xảy ra, đáng lẽ ta nên sớm đem hành tung của Phác Hữu Thiên ra nói với Duẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100569/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.