Minh Dao vừa nhìn bức ảnh trong tay, vừa nghe Kỳ Tự nói vào tai, trong nháy mắt bị tấn công kép như vậy khiến cả người đều hoảng hốt.
Tấm hình này……..
Cô ngẩng đầu nhìn vào nơi mình vừa mới đứng ngắm pháo hoa, nhìn nhìn lại ảnh chụp.
Đây không phải là mình sao???
Góc độ y chang chau!
Kỳ Tự chụp khi nào? Mới vừa nãy?
Không đúng không đúng, trong tấm ảnh này mình vẫn còn để tóc ngang, không giống mái tóc dài bây giờ, và quần áo cũng không giống.
Bỗng nhiên, ký ức bị đảo ngược, Minh Dao nhớ lại.
Đây là khi mình và nhóm người Giản Ninh đến đây đón năm mới cùng nhau vào đêm giao thừa 2 năm trước.
Trong chiếc váy cashmere màu be và mái tóc dài ngang vai, cô vô tư mỉm cười ngắm pháo hoa ở phía xa.
Minh Dao nhìn đến ngây người, đầu óc trống rỗng hồi lâu, cô nhìn Kỳ Tự như hiểu ra mọi chuyện, mím môi nói: “Anh, sao anh…….”
Phần còn lại không cần phải nói ra miệng, tự mình cũng đã có đáp án.
Thảo nào hôm nay Kỳ Tự nói thích đeo kính, thảo nào anh chuẩn bị cho mình một màn pháo hoa, thảo nào anh lựa chọn nhà hàng này, thảo nào anh để mình ngồi vào lòng anh.
Minh Dao run lên thật lâu, vươn tay nhẹ nhàng gỡ mắt kính của Kỳ Tự xuống: “………Hoá ra là anh”.
Kỳ Tự nhìn cô, nhẹ nhàng gật đầu: “Là anh”.
Bốn mắt nhìn nhau, trong sân vườn yên tĩnh và lãng mạn này, Minh Dao không thể tin được những gì mình đang nghe và nhìn thấy bây giờ.
Không chân thật.
Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-phai-co-dang-ve-cua-the-than/502894/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.