Mấy ngày tiếp theo, Chu Hạc có chút không tự nhiên mỗi khi vào phòng bệnh của Hứa Kỷ Trạch. Sao cậu có thể mơ loại giấc mơ đó với người bệnh chứ?! Cậu mất liêm sỉ đến thế sao?
Chu Hạc vừa ngại vừa rầu rĩ, thỉnh thoảng nhớ lại chỉ muốn độn thổ trốn cho rồi.
Hôm nay, Chu Hạc như thường lệ đi đến gặp Hứa Kỷ Trạch, vừa đi khỏi khu ký túc xá thì đã có y tá ôm một bó hoa to bự đưa cho cậu. Chu Hạc mệt mỏi nhận lấy, đi vào thang máy lại gặp một anh giao hàng giao giỏ hoa đến, đương nhiên cũng là giao cho cậu. Ra khỏi thang máy lại gặp một người khác tặng hoa.
Đến khi Chu Hạc đến trước cửa phòng Hứa Kỷ Trạch trên người đã bị hoa hồng phủ kín tầm nhìn. Cậu thành thạo đem hoa bỏ lại trên ghế ở hành lang rồi mới vào phòng.
Suốt một tuần, Chu Hạc thật sự nhịn không được nữa, mỗi ngày Phó Đoạn đều kêu người tặng hoa cho cậu.
Không chỉ một bó hai bó, mà mỗi ngày sáng trưa chiều đều 10 bó đã là ít. Y tá lại có thêm chuyện để hóng hớt, đám người phú nhị đại vốn không biết cậu cũng ở bệnh viện nhưng họ cũng tò mò xem "chị đẹp" nào lại nhận được nhiều hoa hồng đến thế.
Nếu họ tìm hiểu thêm thì cậu sẽ bị lộ mất!
Chu Hạc chỉ đành gọi Phó Đoạn để hẹn hắn ra nói chuyện. Đương nhiên Sở Tinh Châu cũng có đi cùng nhưng anh ngồi ở phía khác, không nghe thấy cuộc đối thoại của họ.
Phó Đoạn tiều tụy hơn lần cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/355379/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.