Chu Hạc đau đầu vô cùng, chờ cậu tỉnh lại thì bản thân đã nằm trên giường bệnh.
Chu Hạc vừa tỉnh liền có vô số bác sĩ vây quanh, một lúc lâu sau khi người đã đi hết thì phòng bệnh lại đón chào một vị khách mới.
"Sở Tinh Châu." Chu Hạc âm thanh khô khốc nói.
"Cậu có cảm thấy chỗ nào khó chịu không?" Sở Tinh Châu đi đến bên giường hỏi.
"Khá tốt."
"Hứa Kỷ Trạch đâu rồi?" Chu Hạc hỏi.
Sở Tinh Châu cũng không có ý định giấu Chu Hạc, sớm muộn gì cậu cũng biết thôi. Anh ôm cậu lên xe lăn, đẩy cậu ra khỏi phòng bệnh.
Chu Hạc bất an ngồi trên xe, trong lòng cậu dâng lên một nỗi sợ hãi, cậu bỗng không muốn biết tình trạng của Hứa Kỷ Trạch nữa, cậu sợ sẽ... Chu Hạc cắn môi, dùng đau đớn để bản thân bình tĩnh.
"Đừng cắn." Sở Tinh Châu lấy tay chạm vào môi cậu, ý bảo mau nhả ra.
Chu Hạc thuận theo buông lỏng, đôi môi vốn trắng bệch lúc này lại có một dấu đỏ, chỉ cần Sở Tinh Châu chậm chút thôi thì nó đã xuất huyết.
Sở Tinh Châu đút cho cậu một viên kẹo, nói: "Cắn nó đi."
Chu Hạc rũ mắt cảm nhận hương vị ngọt trong miệng, chỉ mới đi hết hành lang thậm chí chưa vào thang máy nhưng Chu Hạc cảm thấy con đường này thật dài, thật dài.
Hai người gặp nạn cùng lúc không phải nên ở phòng cạnh nhau sao? Cớ gì Hứa Kỷ Trạch lại ở nơi khác! Tại sao? Chu Hạc nôn nóng nghĩ.
Cuối cùng Sở Tinh Châu đẩy cậu tới trước cửa một phòng bệnh, Chu Hạc lảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/355371/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.