"Tút tút!" Cao Hiểu đứng trước cửa nhà, liên tục nhấn còi xe hối thúc Chu Hạc.
"Hẹn cậu 8 giờ, hiện tại 8 giờ 15 phút mà cậu còn chưa ra!"
Chu Hạc từ trong nhà bước ra, kéo cổ áo bực bội nói: "Tại ai? Không phải tại cậu sao?! Tự dưng đưa tôi bộ đồ này, nói không mặc thì không được, cậu có biết nó khó mặc lắm không?"
Cao Hiểu nhìn Chu Hạc bước ra khỏi cửa liền huýt sáo một hơi dài, ánh mắt còn sáng hơn đèn nhìn cậu.
Chu Hạc trên người mặc áo trắng quần đen, đáng nói là cổ áo hình chữ V, lộ rõ xương quai xanh xinh đẹp mà một mảnh ngực trắng nõn, quần đen ôm sát người, vạt áo sau khá dài phủ xuống mông, phần eo được một thắt lưng đen buộc chặt, thể hiện eo thon có bao nhiêu nhỏ, làm người nhịn không được nuốt nước miếng. Để phù hợp với trang phục, Chu Hạc mua gấp một cái vòng cổ màu đen thay cho cái màu trắng kia.
Cao Hiểu trang phục càng táo bạo, bó sát hở eo cũng là màu đen.
Thời đại này rồi rất cởi mở, AA, OO có thể kết hôn thì việc Omega ăn mặc gợi cảm cũng chẳng có gì to tát. Nhưng đa phần người độc thân mới thế, chứ Omega có bạn trai thì tên kia sẽ ghen cho mà xem.
Chu Hạc chuẩn bị đi học hỏi kinh nghiệm cùng Cao Hiểu.
Cao Hiểu thảy cho cậu cái mũ bảo hiểm, Chu Hạc nhận lấy rồi ngồi lên sau xe. Chiếc xe đua đen tuyền đã được cải tạo thoáng chốc vụt chạy trên đường lớn. Ai có thể nghĩ ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/355348/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.