Ánh nắng từ cửa sổ chiếu rọi vào căn phòng âm u, Phó Đoạn cao cao tại thượng ngồi trên ghế, phía dưới là Chử Thử đang quỳ rạp dưới đất, cơ thể run rẩy không thể kiểm soát.
Phó Đoạn nhìn tư liệu trên bàn, trên tay mạnh bạo dụi tắt mẫu thuốc. Hắn hờ hững hỏi: "Ai giúp ngươi đem người vào phòng."
Chử Thử không thể nào có bản lĩnh lẻn vào Kim Thiền được, camera ghi hình lại bị hack, mọi thứ diễn ra quá trùng hợp, trùng hợp đến mức hắn không thể không nghi ngờ.
Chử Thử đôi môi đã khô nứt, hốc mắt hãm sâu bộ dạng xấu xí, hắn run rẩy trả lời: "Không, tôi thật sự không biết."
"Có, có người nặc danh gửi thông tin vào hòm thư của tôi, bảo rằng nếu tôi muốn lấy lòng ngài tốt nhất nên đưa cho ngài một mỹ thiếu niên."
"Tôi tìm được người rồi nhưng nửa đường hắn lại đổi ý, nên, nên mới nhắm đến cậu ấy. Sau đó làm theo hướng dẫn của người kia đưa cậu ấy đến Kim Thiền." Chử Thử không dám giấu giếm đều khai ra hết.
Hắn nhíu mày, nó giống hệt với những gì hắn điều tra được, hoàn mỹ không một sơ hở.
Phải biết chỉ có người Phó Đoạn tin tưởng mới biết mật khẩu phòng của hắn.
"Mau kéo hắn ra." Phó Đoạn bực bội nói. Rất nhanh có vệ sĩ kéo Chử Thử ra ngoài.
Phó Đoạn dựa lưng vào ghế, ánh mắt xa xăm như nghĩ tới điều gì đó, hắn nhớ tới biểu tình quyết tuyệt khi Chu Hạc nhìn hắn. Thật xa lạ, hắn chưa bao giờ nghĩ cậu sẽ dùng ánh mắt như thế để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/277632/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.