Tiểu Thất vừa định trả lời xuống dưới, Tiểu Thập bên cạnh lại bắt đầu nhảy nhót đầy đất, “Tăng giá! Tăng giá! Ba……”
“Thêm ba bắp cải thìa và ba củ cà rốt! Chốt giá!” Tiểu Thất lập tức hiểu ý, bắt đầu chào giá.
Tiểu Thập bổ nhào ra đất rồi nháy mắt nhảy dựng lên, “Là 300 vạn! 300 vạn!”
【 300 vạn bắp cải thìa? Không được, nhiều như thế sẽ không còn tươi. 】 Tiểu Thất phủ quyết. Tiểu Thập lại lần nữa trầm mặc, nhảy đến góc tường từ chối nói chuyện.
Tôn Gia Khanh tuy rằng bị giá cả kỳ quái này làm cho hoang mang nhưng vẫn lập tức đáp ứng, hiện tại đừng nói là cải trắng củ cải, muốn của ông luôn cũng được.
“Tốt lắm, uống cái này đi.” Tiểu Thất đưa lên một cái chén, trong chén đúng là huyết lệ mà tối hôm qua Tân Nhiễm lưu lại.
Tôn Gia Khanh tiếp nhận chén, “Nhưng bên trong trống không.”
“À, chỉ có người thông minh mới có thể thấy.” Tiểu Thất bình tĩnh mở miệng.
Tôn Gia Khanh hoài nghi mình bị trào phúng trong âm thầm nhưng chỉ có thể bưng chén uống một hơi, sau đó ông kinh ngạc phát hiện dường như thật sự có thứ gì đó chảy vào trong miệng, hương vị chua xót khó có thể hình dung.
Dần dần, ông cảm giác tầm nhìn của mình xuất hiện biến hóa, thế giới dường như bị một tầng huyết hồng sa mỏng bịt kín, nhìn cái gì cũng đều nhiễm huyết sắc. Ông chớp chớp mắt, sau đó ý thức được, không phải thế giới này thay đổi mà là đôi mắt ông đã thay đổi.
Ông còn chưa kịp kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-lam-ruong-nuoi-heo/895188/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.