Xách theo bong bóng nơ bướm mới ra lò, Tiểu Thất lĩnh theo một chúng tiểu đệ quỷ trở về biệt thự. Tuy rằng tìm được vợ của Tôn Gia Khanh rồi, nhưng Tôn Tử Linh còn chưa có tin tức, Tiểu Thất định chờ thêm ba ngày, nếu còn không có tin tức thì thông tri Tôn Gia Khanh mang theo cải thìa và củ cải đến tính tiền.
Đẩy cửa biệt thự ra, Thư Liên và Lâm Mộ Vân đều ở phòng khách. Thấy Trần Dương Hi trở về, Lâm Mộ Vân lập tức lo lắng đi lên, “Đã trễ thế này, Dương Dương còn đi đâu vậy?”
“Đi bắt bong bóng.” Trần Dương Hi đi vào nhà, lại không lập tức đóng cửa mà vịn cửa đợi một hồi như thể phía sau cậu còn có cái gì đo mà người nhìn không thấy. Hành động như vậy hiển nhiên khiến Lâm Mộ Vân và Thư Liên đều cảm thấy không thoải mái.
“Bong bóng đâu?” Cố gắng bỏ qua cách dùng từ kỳ quái của Trần Dương Hi, Lâm Mộ Vân vừa đóng cửa vừa dò hỏi.
Nhưng mà sau khi đóng cửa, Trần Dương Hi cũng không đáp lại hắn. Lâm Mộ Vân quay đầu nhìn lại phát hiện Trần Dương Hi đang cau mày nhìn chằm chằm khe cửa, Lâm Mộ Vân cảm thấy không biết ra sao, “Làm sao vậy?”
Trần Dương Hi lắc đầu, “Không có việc gì, không có dây tua củ cải nào bị kẹp hết. À, ra rồi”
Tiểu Thập dùng lá cây khác để rút ra lá cây bị kẹp rồi ngã bệt trên mặt đất.
Quỷ lưỡi dài bay ở cuối đội ngũ mới vừa xuyên qua cửa thấy thế không khỏi cảm khái. Có thể bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-lam-ruong-nuoi-heo/895187/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.