Lúc Kim Tại Trung lại bị cơn nóng làm tỉnh thì phát hiện bản thân đã ở trên xe, còn đang dựa trên bờ vai của Duẫn Hạo, được ôm thật chặt, quần áo trên người cũng… không còn?!
“A?” Thanh âm có chút suy yếu, nhìn âu phục phủ lên người mình, “Anh cởi quần áo của em ra rồi sao?”
“Vứt rồi, mặc vào như không mặc ấy, sau này không được mặc áo sơ mi màu nhạt nữa nghe chưa?”
“Ha ha, Trịnh Duẫn Hạo, lúc ghen anh thật sự không hề giống anh.”
“Sau này em không được uống rượu nữa,” Thanh âm bỗng nhiên biến nhỏ, “… Vừa nãy thiếu chút nữa là hù chết anh rồi.”
“Duẫn Hạo…” Thở dốc đầy bất ổn.
“Hửm?”
“Đừng nói lời buồn nôn như vậy với em.” Trái tim của mình muốn nhảy ra ngoài rồi, tại sao sau khi thân thể nghe thấy những lời này liền giống như phát hỏa như vậy…
Vùng xung quanh lông mày của Duẫn Hạo sít chặt lại, không vui vẻ mà nói:
“Em nói anh buồn nôn?!” Đột nhiên cảm thấy cổ Tại Trung nong nóng, nâng đầu cậu lên rồi quan sát sắc mặt của cậu, “Tại Tuấn… Sao em nóng như vậy? Tại Tuấn? Tại Tuấn, rốt cuộc em đã uống cái gì vậy hả! …” Nỗi lo lắng lộ rõ trên khuôn mặt của Duẫn Hạo, không sót một chút gì.
Thẩm Xương Mân đang lái xe ở đằng trước lên tiếng:
“Trịnh tổng, đưa anh ấy đi đến bệnh viện gần đây không?”
Kim Tại Trung nghe thấy thanh âm của Thẩm Xương Mân, đầu tiên là cả kinh, sự thân thiết giữa cậu và Duẫn Hạo đã bị anh thấy hết toàn bộ rồi sao? …
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-khong-dat-tieu-chuan/199372/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.