Đợi sau khi thống nhất mọi chuyện thì Lôi Gia Hào cũng để lại phương thức liên lạc cho cô, nhưng rồi sau đó lại bị cô ném sang một bên, khiến cho anh nhíu mày khó chịu, vì anh nghĩ rằng cô đang khinh bỉ và xem thường mình.
Nhưng sau đó cô tìm lấy điện thoại, nói:
- Lôi thiếu gia, anh có thể không thích tôi nhưng đừng sỉ nhục tôi.
- Tôi sỉ nhục cô bao giờ?
- Anh đưa chữ số cho một người mù, còn không phải sỉ nhục sao?
Nghe đến đây Lôi Gia Hào mới sực tỉnh hóa ra anh sai rồi, anh lại quên mất An Như Hinh không nhìn thấy đường. Nghĩ đến đây thì anh cũng nhận lấy điện thoại của cô rồi bấm số, vì mắt của cô không tiện nên điện thoại cô dùng cũng chỉ là dạng bàn phím rẻ tiền thôi. Đang bấm số thì đột nhiên Lôi Gia Hào lại không bấm nữa, anh còn trực tiếp ném điện thoại đi, rồi lại nói:
- Chút nữa tôi sẽ để lại một đặc trợ của tôi. Sau này muốn liên lạc thì tìm cô ấy là được.
- Không cần đâu, nhà tôi nhỏ, không có chỗ cho cô ấy ngủ lại.
- Yên tâm, cô ta thân thủ không tồi, ngủ trên cây cũng được.
Nói xong thì Lôi Gia Hào cũng không chờ An Như Hinh đồng ý mà đã nhanh chóng để lại người rồi rời đi, cô gái này cũng có chút luống cuống, đây có lẽ là lần đầu tiên họ gặp nhau... À không, đây chắc chắn là lần đầu họ gặp nhau, vậy mà tên chủ kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hom-nay-cung-met-roi/3500086/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.