Đối với một người thì chuyện gì mới là tồi tệ nhất?
Đôi mắt mù lòa không nhìn thấy ánh sáng sao?
Không phải!
Hay là bản thân chỉ là một đứa trẻ mồ côi không biết cha mẹ là ai, cũng chẳng biết họ có còn sống hay không?
Cũng không phải!
Cuộc sống của An Như Hinh vốn dĩ rất bình thường, cô từ nhỏ thì thị lực đã không tốt, đến năm ba tuổi thì mất hẳn thị lực, cả khoảng thời gian tuổi thơ đều sống trong bóng tối, nhưng cô không sợ hãi, không bi quan, trái lại còn rất lạc quan vui vẻ, trở thành động lực to lớn của hầu hết các bạn nhỏ ở cô nhi viện.
Nhưng vào năm An Như Hinh được mười ba tuổi, một gia đình hào môn cũng đã nhận cô làm con nuôi. Lúc đó viện trưởng Ngải Tình còn tưởng rằng cuối cùng cô cũng đã khổ tận cam lai, cơ mà lại chẳng thể ngờ... Họ An kia đưa cô về nhà là vì nhìn cô nét giống với người con gái của họ.
Mục đích họ tìm đến cô là muốn bồi dưỡng cô thành đại tiểu thư An gia, rồi thay thế vị trí của con gái ruột mà gả cho người khác. Nhưng vì lúc đó cô chỉ mới mười ba tuổi, lại rất đơn thuần nên vẫn chưa biết cái gì gọi là liên hôn, cái gì là hôn nhân.
Trong suốt năm năm khi cô ở An gia, cô từ một đứa trẻ hoạt bát, hiếu động, biến thành một con búp bê mặc người sai khiến. Đương nhiên là họ cũng đã sớm thông báo bên ngoài, nói rằng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hom-nay-cung-met-roi/3500085/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.