Sở Tranh nhớ rất rõ từng khoảnh khắc của buổi tối ngày hôm đó, Thẩm Viên ngồi trên xe lăn ở hành lang bệnh viện, mặc dù cách cô một khoảng khá xa, nhưng cô có thể nhìn thấy vẻ mặt tiều tuỵ và đầy mệt mỏi của bà.
Đó là lần đầu Sở Tranh gặp Thẩm Viên, cũng là lần cuối cô gặp được bà ấy.
Có lẽ bà ấy sớm đoán được rằng bản thân không còn nhiều thời gian, lại không yên tâm về con trai, nên đã nói: “Cô trông rất giống với mối tình đầu của con trai tôi. Vì thế, tôi muốn cô sẽ ở bên cạnh con trai tôi, chăm sóc và giúp đỡ nó khi không còn tôi bên cạnh. Ba năm… sau ba năm cô sẽ được tự do, đổi lại tôi sẽ cho người lập tức phẫu thuật cho mẹ cô, và cho cô số tiền năm trăm triệu đủ cho cô duy trì viện phí của mẹ cô trong mấy năm.”
“Thời gian của tôi không còn nhiều nữa, công ty nhà họ Cố đang có nguy cơ phá sản, con trai tôi lại đang suy sụp vì chuyện tình cảm, nên tôi hi vọng cô có thể giúp con trai tôi nhanh chóng lấy lại tinh thần, vực dậy công ty. Cô làm được không?”
Nghĩ đến mẹ mình, Sở Tranh chỉ đành cắn răng gật đầu đồng ý: “Con làm được…”
Kể từ đó về sau, Sở Tranh luôn ở bên cạnh Cố Mặc Thâm, cùng anh đi qua những tháng ngày đen tối nhất, dẫu có rất nhiều người nói cô là “chó liếm” bên cạnh anh, nhưng cô vẫn không bao giờ bỏ rơi anh lại.
Nhưng hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3415644/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.