8 giờ 30 phút tại Nguyệt Sắc…
Cố Mặc Thâm một mình ngồi trong góc liên tục uống rượu, càng nghĩ tới Sở Tranh trong lòng anh càng cảm thấy mất mát. Rõ ràng anh từng ghét bỏ cô nhiều như thế, bây giờ cô khi rời đi rồi anh phải vui mới đúng, tại sao anh lại đau đớn thế này?
Trước kia, cho dù anh đuổi cô bao nhiêu lần, làm tổn thương cô nhiều ra sao, cô cũng không rời bỏ, vậy tại sao lần này cô lại dứt khoát như thế, thậm chí không thèm ngoái đầu lại nhìn anh lấy một lần.
Khoé môi Cố Mặc Thâm khẽ nhếch lên, như cười như không. Dưới ánh đèn mờ ảo, đôi mắt anh hiện lên một tia uỷ khuất mơ hồ.
Dường như Cố Mặc Thâm đã dần quen với sự xuất hiện của Sở Tranh bên cạnh mình, từ lâu đã không cảm thấy những cuộc gọi nhắc nhở về nhà sớm của cô là phiền phức nữa, thậm chí lúc này đây anh lại có chút hi vọng chuông di động sẽ vang lên, chỉ đáng tiếc dù cho anh có ngóng chờ điện thoại bao lâu thì màn hình vẫn không sáng.
Cố Mặc Thâm cười nhạt, thầm nghĩ: “Sở Tranh… em tuyệt tình thật đó…”
Tay lắc lắc ly rượu sóng sánh, thần trí mơ hồ nghĩ tới những khoảnh khắc khi vẫn còn bên Sở Tranh, khiến Cố Mặc Thâm không biết rằng Châu Khải đã tới từ lúc nào.
Thấy anh thất thần, Châu Khải liền vỗ vai gọi: “Mặc Thâm… cậu sao thế? Giang Tuyết Mạt về rồi mà sao trông cậu vẫn không vui vẻ gì vậy?”
Cố Mặc Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3415639/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.