Cùng thời điểm đó, tại căn chung cư cũ trên đường Tiên Phong, Sở Tranh vừa nhận được đồ ăn ship tới liền hồ hởi mở ra, kéo bạn thân ngồi xuống ăn cùng.
Thẩm Mạn nhíu mày quan sát từng hành động nhỏ nhặt nhất của Sở Tranh, ngoài mặt cô tỏ ra vui vẻ hưởng thụ, ăn uống điên cuồng, nhưng chính vì những điều đó đã phản bội lại suy nghĩ trong cô. Rõ ràng cô đang rất để ý, vậy mà cứ phải tỏ ra mình ổn, rõ ràng cô đang rất bận tâm, vậy mà lại xem như không có chuyện gì.
Thấy Thẩm Mạn cứ như pho tượng bất động nhìn mình, Sở Tranh liền thúc giục: “Mau ăn đi, còn nhìn là hết bây giờ…”
“Cậu để ý thì cứ nói ra, đừng cố gượng mình như thế!” Thẩm Mạn đột nhiên nói.
Sở Tranh khựng lại chừng ba giây, giống như người làm việc xấu đang chột dạ, nhưng cô cũng mau chóng bác bỏ: “Cậu nghĩ nhiều rồi, ăn ở đâu mà chẳng là ăn. Hơn nữa, ở đây cũng có cả tá đồ ăn ngon còn gì.”
“Cậu thật sự chưa từng rung động với Cố Mặc Thâm một chút nào sao?” Thẩm Mạn lại hỏi.
Sở Tranh cười nhẹ một cái: “Điều đó có quan trọng không?”
Rung động thì sao? Không rung động thì sao?
Dù gì thì trong lòng Cố Mặc Thâm từ trước tới nay chỉ có mình Giang Tuyết Mạt, không phải ư?
Cô ta vừa trở về anh đã vứt bỏ cô lại.
Hơn nữa, mối quan hệ giữa hai người họ từ đầu đã là một cuộc giao dịch, mà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3415636/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.