Vương Bảo An cười hết sức sượng trân, cô mở cửa lớn hơn để Hàn Thiên vào trong.
Hàn Thiên đã đạt được mục đích, trưng ra vẻ mặt vô cùng đáng ghét ung dung mà đi vào.
"Anh...anh, tối nay anh chịu thiệt chút ngủ sô pha nha."
Nụ cười trên môi Hàn Thiên dần cứng lại:"Cái gì?"
"Không chịu sao?"
"Bảo An, ngủ sô pha đau lưng lắm."
"Vậy." Cô nghĩ ngợi một lát rồi đi vào trong lấy thêm một chiếc chăn dự phòng.
"Em ngủ ngoài đây cũng được, anh vô trong ngủ đi." Nếu không phải vì bị mấy hình ảnh kinh dị kia dọa sợ cô còn lâu mới chịu nhượng bộ cho tên này ở lại.
Hàn Thiên đỡ lấy chiếc chăn bông từ tay cô rồi đặt xuống ghế sau đó quay lại cầm tay cô mà lay lay:"Không được, em ngủ ngoài đây sẽ lạnh lắm, nhỡ em lại bị bệnh anh sẽ rất xót."
"Bảo An...chúng ta ngủ chung nha. Anh thề sẽ không làm gì khi chưa được sự cho phép của em."
Vương Bảo An có hơi bối rối, mặt cũng phiến đỏ.
"Ngủ...ngủ chung?"
Thấy cô vẫn chần chừ không nói gì, một tay của Hàn Thiên cho ra phía sau lưng bấm bấm điện thoại.
Chưa đầy một phút sau, Trí Anh và Cường Hào trong bộ dạng giả ma đứng phía ngoài cửa kính. Không biết tìm đâu ra một bộ tóc giả để xõa trước mặt, hai người bọn họ cũng rất có tâm phịt thêm chút tương cà ra quần áo rồi tay chân nhìn cũng khá đáng sợ.
Cạch...cạch...cạch...
Họ cố tình tạo ra tiếng động nhằm thu hút sự chú ý của cô.
Vương Bảo An và Hàn Thiên cùng hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-han-tong-anh-la-do-khon/394496/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.