Chương trước
Chương sau
Chờ Thư Liên hét đến mệt, một lần nữa ngồi lại trên ghế, Tiểu Thất với vẻ mặt lo lắng mới mở miệng, "Bà à, bà có khỏe không?"

"Cậu xem tôi bây giờ có khoẻ không?" Thư Liên khàn giọng nói, có chút trào phúng mà mở miệng.

"Cháu thấy bà cũng không tệ lắm, mỗi ngày kiên trì rèn luyện, sống đến một trăm tuổi hẳn là không thành vấn đề, cố lên! Cháu sẽ đi thăm bà!" Tiểu Thất nhìn Thư Liên sau khi hoạt động không hề thở hổn hển, vui mừng mở miệng, đời này bản thân hẳn là không cần đến nghĩa trang để tảo mộ.

Thư Liên tức chết đi được, cũng ý thức được Trần Dương Hi không thể giúp cô giải quyết vấn đề, "Cậu Trần, cậu có thể giúp tôi đi thăm Mộ Vân không? Tôi thực sự rất lo cho anh ấy, chờ khi anh ấy tỉnh, cậu có thể xin anh ấy đến thăm tôi hay không, tôi muốn gặp mặt trực tiếp để nói xin lỗi với anh ấy."

Tiểu Thất ngoan ngoãn lập tức gật đầu, yêu cầu nhỏ này không thành vấn đề, "Vâng, đến lúc đó cháu sẽ cố gắng để anh ấy ngồi xe lăn đi, không cần phải dùng nangk."

"Vì sao chứ?" Thư Liên trong lòng bất an, chỉ là đẩy ngã một cái, Lâm Mộ Vân chẳng lẽ thật sự bị thương nghiêm trọng như vậy sao?

"Bởi vì xe lăn không thể đánh người, yên tâm, hiện tại anh ấy nhấc nổi xe lăn, hơn nữa còn có cháu mà, cháu sẽ là chỗ dựa cho bà." Tiểu Thất vỗ vỗ ngực, tỏ vẻ mình sẽ giải quyết mọi chuyện.

Thư Liên, "......" Không hề cảm nhận được một chút an ủi nào, hơn nữa vì sao tâm trạng của Trần Dương Hi lại có thể tốt như vậy? Giống như vĩnh viễn không có bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào.

Sau khi đã gặp mặt và xác định thân thể Thư Liên vẫn ổn, Tiểu Thất yên tâm rời đi, cũng hứa chờ Lâm Mộ Vân tỉnh sẽ đưa đi gặp cô. Nhưng mà phải chờ đến tận nửa tháng, sau khi Lâm Mộ Vân tỉnh lại còn trải qua vài lần trị liệu, nhưng một phần cơ thể vẫn như cũ không hề có cảm giác. Sau khi được biết Thư Liên đã bị đưa vào bệnh viện tâm thần, cũng không hề vội vàng.

Trong khoảng thời gian này, cũng đủ để đại chúng hiểu rõ ràng nguyên nhân và kết quả của mọi việc, không ngờ rằng âm mưu này đã bắt đầu từ ba năm trước, lời cầu hôn sau khi tốt nghiệp mà đến nay mọi người vẫn cảm thấy thật lãng mạn, thực tế lại là một âm mưu đầy cạm bẫy, tuy không cần mạng người, nhưng lại khiến người ta phát điên.

Đặc biệt khi việc lắp máy theo dõi bị cho ra ánh sáng, càng làm cho bọn họ thấy giới hạn của sự vô liêm sỉ, rõ ràng tiếng tiếng gọi ầm ĩ như vậy, lại nói cái gì cũng không nghe thấy, hãy đổi vị tự hỏi một chút, người bình thường nào có thể chịu đựng sự tự nghi ngờ và hành hạ kéo dài như vậy, so với giết người thì vì tra tấn tinh thần còn đáng sợ hơn.

Khi tình yêu trở thành cái cớ để làm tổn thương người khác, không nghĩ tới lại làm người ta ghê tởm như thế. Hiện giờ xem lại bản truyện tranh chibi đã xuất bản của Trần Dương Hi, không khỏi cảm thấy đau lòng và phẫn nộ.

Đối mặt với sự quan tâm che trời lấp đất, Trần Dương Hi cũng trả lời lại trên mạng, 【 Mọi người không cần lo lắng, thuốc đã ngừng uống, hiện tại ốc mỗi ngày có thể gặm đến ba chậu cải thìa, ăn gì cũng ngon, buổi sáng chạy năm km không tốn sức, bỏ xa mấy hồn ma đến hai con phố, vượt xa củ cải dại đến nửa con phố. 】

Nội dung hiển nhiên khiến đại chúng xem không hiểu, nhưng cũng may gần đây Trần Dương Hi nói đều khó hiểu lộn xộn, như lọt vào trong sương mù, các dân mạng đối với việc này cũng đặc biệt bao dung.

Ba năm trước Trần Dương Hi dịu dàng, bao dung, *giống như tên của cậu tràn đầy ánh mặt trời và hy vọng, đối lập hiện tại Trần Dương Hi như trở thành chuyên gia tìm con cái, mọi người đột nhiên phát hiện, hình như còn tuyệt vời hơn là chuyện như thế nào?

[*Tên của Trần Dương Hi là 陈阳希,

阳 (Yáng): Có nghĩa là "ánh sáng mặt trời" hoặc "ánh sáng".

希 (Xī): Có nghĩa là "hy vọng" hoặc "hiếm có". Nguồn ChatGPT]

Đặc biệt là khi Tôn Gia Khanh tìm được con gái đã mất tích, trịnh trọng bảy tỏ lòng biết ơn với Trần Dương Hi, sau đó cũng đưa lên một thùng giấy lớn thần bí để làm quà, sự tò mò của mọi người đối với Trần Dương Hi càng đạt tới đỉnh điểm. Nếu không có gì bất ngờ, đây có lẽ chính là nhà ngoại cảm đáng tin nhất hiện nay, trong lúc nhất thời, vô số người tìm đủ mọi cách để có thể nhìn thấy Trần Dương Hi.

Trái ngược với Trần Dương Hi, cuộc sống của Thư Liên và Lâm Mộ Vân không dễ chịu lắm, Lâm Mộ Vân đã bắt đầu tiến hành kế hoạch phục hồi chức năng, nhưng vào một ngày nào đó hắn ngoài ý muốn nghe được cha mẹ thảo luận với bác sĩ về vấn đề sinh dục, dường như định lên kế hoạch về chuyện thêm một đứa con. Trong lòng Lâm Mộ Vân hiểu rõ, nhưng vẫn không cam lòng như cũ, điều càng khiến hắn hoảng hốt chính là, Trần Dương Hi đến nay vẫn chưa đưa ra đề nghị ly hôn, mà hắn lại dâng lên một chút hy vọng, có lẽ Trần Dương Hi sẽ không rời khỏi hắn, nhưng lại cảm thấy ý tưởng này của mình quá mức xa xỉ, lúc này hắn cảm giác như trên đầu mình luôn treo một cây đao.

Càng làm cho hắn khó chịu chính là, tình cờ có fans của Trần Dương Hi nhìn thấy hắn, cũng không có hành vi quá kích gì, chỉ là ném cho hắn một xấp truyện tranh bản chibi, sau đó nói vài câu, "Tôi biết anhkhông có lương tâm, nhưng anh còn có mắt, anh tự xem đi, đây là tình yêu trong mắt Trần Dương Hi!"

Mà đồng thời, trên mạng cũng có vô số fans tiến hành cắt nối lại video theo dõi, trong đó Thư Liên hoặc là đầy mư mô, hoặc là đầy ác ý, sau đó @ Lâm Mộ Vân, "Tôi biết anhkhông có lương tâm, nhưng anh còn có mắt, anh tự xem đi, đây là tình yêu trong mắt Thư Liên!"

Trên giấy vẽ, Trần Dương Hi bản chibi mang vẻ mặt nghiêm túc mà nấu nướng, phía sau là Lâm Mộ Vân bản chibi đang ăn vụng, bức tiếp theo, Trần Dương Hi bản chibi đột nhiên quay đầu lại, Lâm Mộ Vân bản chibi lập tức nghiêm túc trở lại.

Lâm Mộ Vân vẫn luôn biết Trần Dương Hi có vẽ truyện tranh chibi về cuộc sống thường ngày của hai người bọn họ, nhưng hắn chưa từng chú ý, hoặc nói đúng hơn là chưa từng quan tâm. Lúc khi xem lại, phát hiện nhân vật trên giấy rất sinh động, rất có hồn, như đang thể hiện hết hỉ nộ ái ố của họa sĩ, những hình vẽ nhỏ trên giấy dường như có linh hồn.

Lúc này so với Thư Liên trong video theo dõi, chỉ cần người xem không mù, đều có thể nhìn ra sự khác biệt. Lâm Mộ Vân xem đến khóc rồi lại cười, trạng thái tinh thần cũng cực kỳ bất ổn. Vì không tiện cử động, hắn hiếm khi tĩnh tâm lại để hồi tưởng về cuộc đời mình, sau đó mới hoảng hốt phát giác, bản thân dường như đã đánh mất thứ rất quý giá.

Hiện giờ Trần Dương Hi tuy rằng vẫn chưa đưa ra đề nghị ly hôn, nhưng trong đôi mắt dịu dàng kia sớm đã không còn tình yêu và quyến luyến, nếu có cũng chỉ là sự thờ ơ, vì đã không còn quan tâm gì nữa, và sự vô tâm ấy đã đạt đến mức cực điểm, cho nên không nóng lòng ly hôn.

Cuối cùng, Lâm Mộ Vân vẫn đi gặp Thư Liên, hơn nữa còn đi cùng Trần Dương Hi. Lúc Trần Dương Hi đẩy Lâm Mộ Vân ngồi trên xe lăn nhìn thấy Thư Liên, phát hiện chỉ nửa tháng ngắn ngũn, Thư Liên tiều tụy đi không ít, nhìn thấy Lâm Mộ Vân và Trần Dương Hi, Thư Liên lập tức chạy lại, khóc lóc cầu xin Lâm Mộ Vân đưa cô đi.

Nửa tháng này đối với Thư Liên quả thực chính là sống trong địa ngục, những người bệnh chung quanh không phải lúc nào cũng ở trạng thái phát bệnh, thời điểm bọn họ tỉnh táo cũng sẽ chú ý đến thời sự, đương nhiên sẽ hiểu chuyện của Thư Liên. Ở đâu có người thì sẽ có tranh chấp và xa lánh, hành động của Thư Liên đã khiến cô trở thành mục tiêu chính của việc tẩy chay.

Mà thời điểm bệnh nhân phát bệnh thì càng hỗn loạn, mỗi ngày cô còn phải uống thuốc định kỳ, nếu chống cự, chỉ dẫn đến việc chịu giám sát chặt chẽ hơn. Cô nỗ lực muốn chứng minh bản thân không bị điên, lại hoảng sợ phát hiện nơi này khi mọi người không phát bệnh đều sẽ nỗ lực chứng minh bản thân không có điên.

Nhìn thấy điều đầu tiên Thư Liên làm khi gặp mình là khóc lóc kể lể bản thân khổ như nào, chút chờ mong cuối cùng trong lòng Lâm Mộ Vân cũng hóa thành hư ảo, hiện giờ nửa đời sau của hắn có khả năng sẽ liệt nửa người, nhưng Thư Liên dù đã gây ra chuyện này lại không hề quan tâm. Lâm Mộ Vân không khỏi bắt đầu tự hoài nghi bản thân, cuối cùng hắn thích Thư Liên ở điểm nào? Là năm đó cô đứng trên sân khấu rực rỡ loá mắt, hay là cô bất chấp tất cả dũng cảm thổ lộ tình cảm của mình với hắn?

Tiểu Thất hiểu ý đã nhường lại không gian cho cặp tình nhân này, bản thân thì đến sân đi bộ, từ khoảng cách xa, nhìn bà rơi lệ đầy mặt, Tiểu Thất cảm khái, đây đúng là tình yêu mà.

Cuối cùng, Lâm Mộ Vân vẫn không đưa Thư Liên ra, vì Thư Liên không ngừng cường điệu nói bệnh viện tâm thần cũng có quỷ, hơn nữa còn đổ lỗi cho quỷ muốn đuổi giết cô nên hôm đó cô mới đẩy người. Điều này làm cho Lâm Mộ Vân chưa bao giờ gặp ma quỷ không thể tin, tuy vậy hắn vẫn chuyển Thư Liên đến bệnh viện có hoàn cảnh tốt hơn, nhưng hiển nhiên việc này cũng không tác dụng gì.

Trên đường trở về, Lâm Mộ Vân đột nhiên mở miệng dò hỏi, "Dương Dương, trên thế giới này thật sự có ma quỷ sao? Tiểu, Thư Liên nói cô ấy có thể thấy ma quỷ, nếu có ma quỷ, vì sao anh không nhìn thấy?"

"Đừng có gấp, rồi sẽ có cơ hội nhìn thấy." Tiểu Thất rất hài lòng với nhận thức của nam chính, "Còn bà ấy, về phương diện này bà ấy có thiên phú, rời khỏi anh thiên phú càng rõ ràng."

Thể chất của Thư Liên và Trần Dương Hi nguyên bản rất giống nhau, đều có chút thiên phú về phương diện tâm linh, khi Trần Dương Hi còn nhỏ thậm chí từng sở hữu Mắt Âm Dương, nhưng khi tuổi tác tăng đã yếu dần đi.

Thiên phú của Thư Liên yếu kém, hơn nữa Lâm Mộ Vân còn có thân thể chí dương, vốn dĩ cả đời cũng khó sở hữu Mắt Âm Dương, nhưng từ khi Tiểu Thất dùng bùa báo mộng, hơn nữa lại ngày ngày làm bạn với ma quỷ, thậm chí mỗi ngày trước khi ngủ còn phát tiếng khóc của đứa trẻ đã chết, hấp dẫn linh hồn trẻ sơ sinh, cũng hấp dẫn hồn ma của mẹ đứa trẻ đã chết, nhiều hiệu ứng tiêu cực chồng lên nhau như vậy, muốn không thấy ma quỷ cũng khó.

Nghĩ vậy, Tiểu Thất nhịn không được tán dương nam nữ chính của thế giới này, nam chính tuy rằng thể chất chịu hạn chế, nhưng lại khao khát được gặp ma quỷ, nữ chính tuy rằng thiên phú yếu kém, nhưng lại dựa vào rất nhiều trạng thái chồng lên nhau để sở hữu được Mắt Âm Dương, nếu có thể sống được đến một trăm tuổi thì càng tốt!

Bởi ngưỡng mộ cặp đôi nam nữ chính, những năm tháng sau đó, Tiểu Thất thậm chí còn lén lút dùng đồ riêng, thỉnh thoảng cho họ uống chút ít linh thủy được chính mình dùng linh lực nuôi dưỡng như một phần thưởng. Chính điều này đã khiến cho những lần tự sát trong bệnh viện của Thư Liên đều được cứu sống kịp thời. Về phần Lâm Mộ Vân, Trần Dương Hi không những không ly hôn mà còn kiên trì ở bên cạnh hắn, chăm sóc hắn tận tình suốt mười năm ròng, bất chấp nhà họ Lâm sa sút, bất chấp Lâm Mộ Vân mang bệnh trong mình.

Đa số các cư dân mạng từ lúc đầu không hiểu gì đến cảm động không thôi, đây là tình yêu đó. Nhà ngoại cảm Trần chẳng những có trái tim nhân hậu, còn đối xử tốt với cặn bã như vậy, quả thật là một tầm suy nghĩ mà người thường không thể với tới.

Mà trên thực tế, Tiểu Thất đối không hề có ý muốn ly hôn, hơn nữa gần đây nam chính muốn cải tạo cơ thể, dù nam chính không được, đối với cuộc sống của cậu cũng không có ảnh hưởng gì, dù sao vẫn còn có ăn có uống có nhà để ở, ốc sên tỏ vẻ rất vừa lòng.

Trải qua mười năm nghiên cứu, Tiểu Thất rốt cuộc cũng có tiến triển đột phá trong việc cải tạo cơ thể của người thường, vào một ngày Lâm Mộ Vân đột nhiên có thể thấy anh trai ma. Khi Lâm Mộ Vân hoảng sợ và kinh ngạc nói tin tức này cho Trần Dương Hi, Trần Dương Hi lại là mang vẻ mặt vui vẻ, "Rốt cuộc anh cũng thấy! Lão Bạch ngày nào cũng ngủ giữa hai chúng ta, lão Bạch nói em ngủ không ngoan, có khả năng sẽ đá anh, vì thế muốn bảo vệ anh, lão Bạch mỗi ngày đều rất vất vả ngủ giữa hai chúng ta."

Lâm Mộ Vân, "......" Cứ cảm giác chỗ nào đó không đúng lắm.

Nhưng trước khi hắn nhận ra nhiều hơn, Trần Dương Hi đột nhiên bắt đầu đi du lịch khắp thế giới. Trần Dương Hi vừa đi, biệt thự nhưmất đi uy hiếp, yêu ma quỷ quái hình thù kỳ dị đều bắt đầu tìm tới cửa, Lâm Mộ Vân cuối cùng cũng thấy ma quỷ thiếu chút nữa trực tiếp bị dọa đến bệnh viện tâm thần làm bạn với Thư Liên.

Cũng may cuối cùng thể chất của hắn vẫn chiếm thế thượng phong, không bao lâu lại không nhìn thấy mấy thứ này nữa. Để đuổi theo Trần Dương Hi đi du lịch khắp thế giới, Lâm Mộ Vân bắt đầu thực hiện các liệu pháp phục hồi khó hơn, cuối cùng ở tuổi 50 tuổi khi có thể tự do di chuyển, thời điểm hắn gấp không chờ nổi mà đi tìm Trần Dương Hi.

Trần Dương Hi lại xách theo rương hành lý trở về, tỏ vẻ thế giới lớn như vậy, mà nhìn mãi thì cũng xong thôi, ốc thấy vẫn là ở trong nhà thoải mái hơn. Lâm Mộ Vân với đôi chân đã hồi phục kìm chế ý tưởng xong ra ngoài, lúc quyết định ở nhà cùng Trần Dương Hi, Trần Dương Hi lại bắt đầu đảm nhận công việc nhà ngoại cảm, đi khắp nơi bắt ma quỷ.

Sự nghiệp nhà ngoại cảm của Tiểu Thất nhờ Tiểu Thập quản lý mà phát triển không ngừng, đôi khi trong các nhiệm vụ ngoại cảm, Tiểu Thất còn tặng một chậu cải thìa, thậm chí cải thìa của Tiểu Thất sau này thành món hàng dù ra giá cũng không có người bán, giá của một cây cải thìa cũng cao đến dọa người.

Dân dần Lâm Mộ Vân phát hiện bản thân giống như vĩnh viễn đều chậm một bước, hắn đã không theo kịp bước chân của Trần Dương Hi, cũng chú định rốt cuộc vẫn không chiếm được ánh mắt của người đã từng một lòng với hắn, có đôi khi Lâm Mộ Vân thậm chí còn có một loại ảo giác, giống như thuộc về Trần Dương Hi mình, thật ra đã sớm không còn tồn tại.

Sự hoài nghi theo tuổi tác tăng dần càng thêm nghiêm trọng, mà suy đoán này vẫn luôn ở tra tấn hắn, thời điểm hắn bảy tám chục tuổi rốt cuộc cũng lấy hết can đảm hỏi, vẻ mặt Trần Dương Hi hiện vẻ kinh ngạc, "Mọi người đều nói mắt anh mù, không nghĩ tới vậy mà lại bị anh phát hiện!"

Lâm Mộ Vân suýt không thở nổi, thiếu chút nữa trực tiếp qua đời, sau khi được cứu chữa lại bắt lấy Tiểu Thất để tra hỏi, "Dương Dương đâu? Cậu đã làm gì em ấy?"

"Cậu ấy biết được bản thân bị hai người dọa điên nên sau đó bãi công, tôi tới thay thế cậu ấy, cậu ấy vui lắm."

Lâm Mộ Vân buông lỏng tay ra, sau đó im lặng thật lâu, tiếp theo tinh thần cả người không tốt lắm, cho dù có linh thủy của Tiểu Thất, cuối cùng vẫn chết ở 90 tuổi, thời điểm chết còn hỏi Tiểu Thất, sau khi hắn chết có thể nhìn thấy Trần Dương Hi không.

Tiểu Thất thành thật lắc đầu phủ định, "Không thể đâu." Nguyên chủ đã bãi công, kiếp sau khẳng định sẽ phủ nhận vận mệnh gặp lại Lâm Mộ Vân.

Lâm Mộ Vân nghe xong liền trợn tròn mắt mà qua đời thanh thản, Tiểu Thất thở dài, cảm khái lòng người thật phức tạp, có lẽ kiếp trước dùng hết tất cả để đổi lấy cơ hội gặp nhau ở kiếp này, nhưng khi gặp lại, cũng không quý trọng. Sau khi cảm thán lại thấy có chút bi thương, bản thân mình lại đưa tiễn thêm một nhân vật chính, đời này xem ra vẫn phải có cốt truyện đi tảo mộ.

Nhưng điều đáng vui mừng là, thẳng đến khi Tiểu Thất 99 tuổi, Thư Liên vẫn còn ở bệnh viện tâm thần giãy giụa, Tiểu Thất đến thăm Thư Liên lần cuối xong, sau đó giải thích với ma đầu bẹp, ma lưỡi dài, anh trai ma cần phải tu ma thêm, tiếp theo ngã ra sau một cái, qua đời ngay lập tức.

Khi thông tin Trần Dương Hi qua đời được thông báo rộng rãi trên TV, Thư Liên ở bệnh viện tâm thần nhìn thấy tin tức hết khóc lại cười, nói với những người khác, "Đời này tôi hận nhất chính là cậu ta, nhưng chỉ có cậu ta vẫn luôn không quên tới thăm tôi."

Bạn cùng phòng bệnh chung quanh hiển nhiên sẽ không phản ứng gì, chỉ có Thư Liên đắm chìm trong cảm xúc phức tạp, đêm đó, cô thậm chí còn mơ thấy một giấc mơ, trong mơ Trần Dương Hi đối giơ ngón tay cái lên khen thưởng cô, "Bà à làm tốt lắm! Bà là tuyệt vời nhất! Bà phải nỗ lực sống đến một trăm tuổi ná!"

Thư Liên trong lúc mơ ngủ không thể thở được, trực tiếp qua đời trong lúc ngủ, hiển nhiên là không thể đạt thành tựu sống đến một trăm tuổi.

Tiểu Thất đã trở lại không gian hệ thống vẫn chưa biết bùa báo mộng bản thân để lại trước khi chết đã trực tiếp khen chết nữ chính, lúc này cậu đang cố giữ 5000 không chờ nổi muốn rời đi lại, 【 Nhóc Seri, cậu phải đi sao? Tuy rằng cậu sẽ không va răng ngày thường cũng không lên tiếng, cũng không có ưu điểm gì khác, tuy cảm giác tồn tại dường như không có, nhưng cũng không dùng được gì, cậu thật sự không muốn ở lại sao? 】

5000, 【...... Không được không được, tôi phải đi để 6362 trở về, cậu ấy tuyệt đối không nhiễm virus! 】

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.