Sau bảy năm, gặp lại người yêu cũ, gã đã là họa sĩ thiên tài có giá trị hơn trăm triệu nhân dân Trong phòng làm việc tầng hai có một người đàn ông đang đọc tạp chí, căn phòng không mở đèn, chỉ có ánh sáng từ ngọn đèn thấp màu xanh sẫm trên bàn.
Ánh đèn lờ mờ tỏa ra, ánh sáng vàng phản chiếu vào mắt hắn.
Cửa vừa mở, hắn nghe tiếng bước chân ngẩng lên, ánh mắt lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn thuận tay ném tạp chí đi, cười khẽ: “Giang Nghi, hình như em luôn có thể khiến mình trở nên chật vật nhỉ.”
Tôi không nói gì, mất tự nhiên đứng nguyên trước cửa, nói: “Hôm nay tôi không thể đem sủi cảo đến như đã hứa được.”
Hắn nhíu mày, bất đắc dĩ nói: “Chuyện đó không quan trọng.”
Trầm Quát đứng dậy, lạnh lùng đi ngang qua tôi, nói: “Tắm nước nóng rồi đi ngủ trước đi.”
5
Con người Trầm Quát thật lạ lùng, rõ ràng là ông trùm kinh doanh top 1 trong nước nhưng lại không thích giao tiếp với người khác.
Hắn sinh ra với gương mặt như nam chính bước ra từ truyện tranh nhưng lại không tận dụng nó, cũng chưa từng có bất kì vụ bê bối nào.
Tôi từng nghi ngờ hắn không thích phụ nữ.
Hắn là người đã tài trợ tôi học xong đại học, giúp đỡ tôi khi tôi nghèo rớt mồng tơi.
Dù rằng đằng sau sự viện trợ này, hắn có mục đích riêng, nhưng trước giờ Trầm Quát vẫn luôn rất rộng rãi.
Như năm tôi tốt nghiệp đại học và đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-vo-cu/3623826/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.