Mặc dù Tống Hàn bị hai ông lão vây lấy không thoát ra được, nhưng khóe mắt vẫn nhìn thấy Hứa Khai và An Tình nói gì đó.
 
Anh nheo mắt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Hứa Khai.
 
Giờ phút này, Hứa Khai đang nằm nghiêng trên ghế lạnh, nhìn mưa bên ngoài vọng lâu đang theo mái hiên rơi xuống.
 
Dời tầm mắt, nhìn gương mặt tinh xảo của An Tình, đáy mắt đen nhánh có chút bất an.
 
Hứa Trung còn trẻ và năng động, sợ rằng anh ta sẽ làm điều gì đó không thể cứu vãn, đầu óc Hứa Khai đầy những suy nghĩ, nghĩ cách dạy dỗ Hứa Trung khi về nhà.
 
Tống Hàn ở \ cách đó không xa, thấy ánh mắt Hứa Khai đang nhìn chằm chằm An Tình.
 
Tay anh nắm thành đấm, đặt lên miệng, nhẹ nhàng ho một tiếng.
 
Ngoại trừ An Tình, tầm mắt của mọi người ở đây rơi vào trên người Tống Hàn.
 
Ông cụ Tống, buông quân cờ xuống, quan tâm hỏi: “Bị cảm rồi sao?”
 
Tống Hàn lắc đầu: “Không ạ, gần đây có chút tức giận, cổ họng có chút khô.”
 
“Vậy uống thêm chút trà đi.” Nói xong, ông cụ Tống đem ấm trà trên bàn đẩy đến trước mặt Tống Hàn.
 
Hứa Khai nhìn Tống Hàn tựa như thiên nhân, giữa hai hàng lông mày tràn ngập sự lạnh lùng.
 
Ánh mắt nhìn anh ta càng giống như một thanh kiếm sắc bén.
 
Đồng tử Hứa Khai khẽ run rẩy, anh ta hoảng sợ dời tầm mắt.
 
Mưa bên ngoài càng lúc càng nhỏ, người giúp việc từ hành lang đi tới: “Thưa ông, có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-thien-kim-tieu-thu-khong-the-cham-toi/3474064/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.