🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mỗi một đêm khuya đều là địa ngục không thấy ánh mặt trời, không thể nào thoát khỏi đầm sâu. Ngày đông đã tàn, trong phòng ấm áp, Trì Ngọc vùi mình trong lớp chăn dày nhưng vẫn bị lạnh đến run rẩy.



Cái chăn bị máu làm bẩn đã được mang đi, chăn quản gia mới đem tới mềm xốp như cây bông, trên giường còn để thêm quần áo sạch sẽ để tắm thay.



Quản gia là một người trung niên mặt mũi hiền lành, không nói nhiều, lúc nào vào phòng cũng đổ nước lạnh đi rồi đổi thành nước ấm, sau đó còn cho thêm vài giọt mật ong vào nước ấm, để chung với đồ ăn. Nếu là ban ngày, ông còn có thể kéo rèm cửa sổ sát đất qua một ít để ánh mặt trời rọi vào phòng.



Nhưng Trì Ngọc vẫn luôn trốn trong bóng tối, như một kẻ đáng thương sợ hãi ánh sáng mặt trời.



Sợ bóng tối, rồi lại sợ cả bình minh, mà thế gian vốn được tạo thành từ ngày và đêm, như vậy trên đời này không còn chỗ nào cho anh nương thân nữa rồi.



Anh gần như không ăn gì, cũng uống rất ít nước, đến ngủ cũng không ngủ được bao nhiêu. Không phải là anh cố tình hành hạ mình, chỉ là không cảm nhận được cơn đói và mệt mỏi, dường như đã quên mất rằng con người cần phải ngủ nghỉ, ăn cơm mới có thể sống được.



Tuân Mộ Sinh đến đây rất nhiều lần, không ngừng lặp lại “Văn Quân đang ở đâu”, mỗi một câu nói đều giống như dao cùn không chút nương tình cứa vào tim anh.



Cổ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-nguoi/2462555/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thế Thân Của Người
Chương 43
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.