Hè tới, quán nước giải khát rất đắt khách, buổi sáng vừa mở cửa là có một đống học sinh đeo cặp táp ùa vào ngồi hết chỗ.
Bài tập thì chả làm đâu, tụm năm tụm ba chơi game thì còn được.
“Hôm nay tao bao đó!” Mười mấy cậu học trò trung học nhao nhao chiếm trọn cái bàn gỗ lớn nhất trong quán, thi nhau lấy “vũ khí chiến đấu” trong cặp táp ra — nào là di động, máy vi tính, máy tính bảng rồi máy chơi game PSP, một cậu trai mập mạp trong đó tự tin mở ví Wechat ra: “Mời tụi bây uống trà bưởi mật ướp lạnh!”
“Xời!” Chung quanh vang lên tiếng khinh thường, một cậu học sinh gầy nhom liếc mắt nói: “Thôi cho xin đi anh hai, mày không thấy đây là quán gì à, không thấy cái chữ cafe to tổ chảng đằng trước chắc? Hèn chi cuối kỳ thi rớt môn tiếng Anh là phải!”
Mọi người cười phá lên, cậu bé mập thì mập đó, nhưng dễ tự ái lắm, vừa bị chê bôi thì hai má đỏ bừng lên, có thể so với son giá rẻ mà hồi nhỏ người ta hay xài.
Cậu ta quơ quơ nắm đấm với cậu bé gầy nhom, cố gắng cứu chữa cho mình: “Cafe thì sao hả! Quán này vốn dĩ nổi tiếng với trà bưởi mật ướp lạnh mà! Dù sao tao bỏ tiền mời tụi bây uống trà bưởi mật đó, muốn uống cà phê thì tụi bây tự chi tiền nha!”
Cậu bé gầy nhom không chịu: “Ai bảo tao không uống! Cho tao ly lớn!”
Cậu bé mập nhìn sang những người khác: “Tụi bây thì sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-nguoi/2462526/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.