Mùa hè kết thúc, mùa thu lại đến. Sau lễ khai giảng, quán cà phê sách nhộn nhịp suốt cả mùa hè cuối cùng cũng chào đón một mùa thảnh thơi nhất trong năm.
Vừa khai giảng, mấy đứa nhỏ cũng hiểu vào năm học mới môi trường mới, phải diễn vai con ngoan trò giỏi, không thể tan học xong là chạy ào đi uống nước lạnh chơi game được. Mà bây giờ vẫn còn lâu mới tới thi giữa kỳ, cũng ít có học sinh ghép nhóm đi ôn tập hoặc chép bài nhau.
Tiền kiếm về ít đi chút đỉnh nhưng Trì Ngọc không lo, trái lại còn tranh thủ nghỉ ngơi vài hôm. Dù sao Tây Nam không có mùa thu, chẳng mấy chốc là trời lạnh rồi, đến khi đó mấy đứa nhỏ lại chạy tới quán uống đồ nóng sưởi ấm, anh lại mệt bở hơi tai.
Nhân dịp này rỗi rãi, Trì Ngọc muốn về Trọng Thành một chuyến.
Thú thật thì từ đầu năm anh đã nảy ra ý tưởng này rồi, nhưng chần chừ mãi, lo này lo kia, thêm cả việc trong quán bận tối mặt tối mày, thế là gác lại sang bên.
Gác lại quá lâu, mong muốn như thể cái lò xo bị nén lại hết cỡ, một khi mất đi lực nén này thì sẽ chẳng thể nào kiểm soát được nữa.
Ngày hôm đó sau khi mơ thấy Tuân Mộ Sinh, anh lập tức lên mạng tra vé xe lửa, nhưng lúc thanh toán thì lại bỏ cuộc.
Bây giờ đi tìm Tuân Mộ Sinh, có phần hơi hèn hạ.
Năm đó người nằng nặc đòi đi là anh, bây giờ nhất quyết muốn quay về cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-nguoi/2462523/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.