"Họ cố?"" Sở Gia Minh hỏi lại: "Vậy thì sao?"
"Tên của cô gái đó, là Cố Liễu." Âm thanh của giọng nói từ tốn nhưng lại đầy nhấn nhá đủ mạnh cho từng tế bào trong cơ thể hắn dần trở nên đông cứng lại.
"T... thế thì sao?" Hắn hỏi lại một cách cứng nhắc. Nhưng tận sâu trong thâm tâm hắn hiểu rõ, tâm trạng hiện tại của mình là như thế nào.
Hai chữ thôi: đổ vỡ!
Hai chân hắn giờ đây đang run lên muốn khuỵ ngã, chỉ là bản lĩnh của một người đàn ông không cho phép.
Cố Liễu thì sao? Dù là ai thì người phụ nữ trong lòng hắn cũng sẽ không thay đổi.
Sở Gia Minh vừa định quay người thì một tiếng hét thất thanh của Phương Đông vang lên: "Sở Thiếu cẩn thận!"
PHẬP.....
Một âm thanh của kim loại đâm sâu vào da thịt.
Sở Gia Minh nhíu chặt hai hàng lông mày đậm, quay đầu, mắt hắn mở lớn như không thể tin vào mắt mình hay đúng hơn là không thể tin vào cái mà mình đang cảm nhận.
Nỗi đau thể xác, nơi lồng ngực có một con dao đang găm thẳng từ phía sau lưng hắn, mà phía đầu cán dao...
... Chính là đôi bàn tay nhỏ nhắn của người phụ nữ mà hắn ngày đêm không ngừng nghĩ tới - Cố Liễu!
"Cố... Liễu? Tại sao?" Giọng hắn khản đặc, tâm can thắt chặt lại, buồng phổi tựa hồ không thể thở nổi nhìn cô. Sự bàng hoàng dày đặc trong đáy mắt.
"Anh chết đi. Sở Gia Minh tôi thật mù rồi mới nhìn lầm anh." Cố Liễu gằn giọng nói, trong âm thanh mang theo thập phần thù hận.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-chi-luyen-duc-vong-trien-mien/1519353/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.