"Cô nghĩ cô có tư cách để đưa ra điều kiện với tôi?" Sở Gia Minh nhếch môi khinh bỉ.
"Anh..." Cố Liễu không nói được gì, đành im lặng, cắn môi thật mạnh đến muốn bật máu, bàn tay siết chặt lấy ga trải giường.
Đúng là ở thế giới này, không có tiền không có quyền thì chả bằng rác rưởi. Trong khi đó, hắn là kẻ đứng trên vạn người - Sở Gia Minh của Sở gia.
Còn cô, chỉ là một người phụ nữ nghèo mạt đến mức bán đi chính mình để tìm miếng cơm.
Miệng cô bị bóp mạnh: "Cô là của tôi, thân thể này của cô thuộc về tôi. Nếu tôi chưa cho phép mà cô dám làm tổn thương nó thì đừng trách tôi khiến cô sống không bằng chết."
Dứt lời, Sở Gia Minh cúi đầu, gặm cắn lấy cánh môi đã đỏ lên vì nhiễm máu, lưỡi hắn mút mạnh lưỡi cô như muốn nuốt trọn luôn vào, hút hết từng vị ngọt trong khoang miệng nhỏ nhắn.
Cố Liễu bị hôn đến hoa mắt chóng mặt, đầu cô ong ong lên, miệng cô chỉ có thể phát ra những tiếng "ưm a" đầy ám muội.
Hắn đột nhiên dừng lại, đưa ánh mắt mê luyến nhìn cô. Không hiểu tại sao nhưng khi nãy thống hận cô bao nhiêu thì bây giờ đây hắn lại xuất hiện một cảm giác lạ lẫm bấy nhiêu. Cảm giác này là lần đầu tiên hắn cảm nhận được, tựa hồ là yêu, là đau khổ, yêu đến sâu sắc, đau khổ đến tột cùng.
Sở Gia Minh nhíu chặt hai hàng lông mày để khống chế đi cơn đau đầu vừa xẹt qua. Thật lạ, trong khoảnh khắc kia hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-chi-luyen-duc-vong-trien-mien/1519338/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.