Editor: Uyên
Hai ngày sau, Địch Tư Lạc tìm một buổi chiều không có lịch trình để quay bình luận cho chương trình lần trước.
Tổ chương trình cho cậu vị trí khách quý, nhưng Địch Tư Lạc lại không hề vênh váo, tùy tiện thay áo thun cùng quần dài rồi ngồi trước máy quay bắt đầu bình luận.
Đây là một tống nghệ có chi phí thấp, người tham gia phần lớn đều là người mới vào nghề, trên sân khấu đầu tiên yêu ma quỷ quái gì cũng có, chẳng hạn như quên lời, đàn guitar sai, giữa chừng còn có biểu diễn kungfu, so với phim hài còn đặc sắc hơn.
Nếu đạo diễn đã nói là có thể bình luận thoải mái thì Địch Tư Lạc cũng không chút lưu tình.
"Tôi cảm thấy văn nghệ nhà trẻ ở khu tôi còn đặc sắc hơn tiết mục của họ."
"Khách mời số 10 nếu đi tham gia diễn hài có khi còn thắng lớn hơn đó."
"Bài hát này không thể nói giống hệt với bản gốc được, chả thấy liên quan chỗ nào."
"Đạo diễn, sau khi phát tập đầu tiên có được đền bù tai nạn lao động không?"
Lý Nhạc bị phát biểu táo bạo của cậu làm cho choáng váng. Ghi hình xong, y liền lo lắng nói, "Cậu có thể đừng nói quá đáng vậy được không, ít nhiều thì cũng để lại chút tình cảm cho người ta chứ."
"Sợ cái gì, không phải còn chỉnh sửa sao? Cũng đâu thể chiếu hết những gì tôi nói được."
"Cũng đúng, nếu chiếu thật thì có lẽ cậu sẽ bị khán giả mắng chết, không biết sẽ có bao nhiêu anti-fan nữa."
"Trình độ của bọn họ là như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-bach-nguyen-quang-cua-tra-cong-khong-muon-lam-nua/1065763/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.