Editor: Uyên
Thẩm Trác Lễ im lặng vài giây rồi đưa tay gõ cửa.
"Tiểu Lạc, muốn ăn trái cây không?"
Nghe được tiếng gõ cửa, Địch Tư Lạc vội vàng nói vài câu với Lý Nhạc rồi lập tức cúp máy.
Chết, vừa rồi cậu nói chuyện với Lý Nhạc chắc không bị chú Tư nghe được đâu nhỉ? Nếu chú Tư biết cậu chỉ đang diễn kịch thì không biết sẽ nghĩ thế nào.
Địch Tư Lạc có chút chột dạ mở cửa.
"Không phải nói muốn chơi game sao? Em cứ ở trong phòng làm gì?" Thẩm Trác Lễ mỉm cười nhìn cậu.
Địch Tư Lạc lấy một miếng xoài bỏ vào miệng rồi gật đầu lia lịa.
"Nhưng em chơi một mình cũng không vui, hay chú Tư chơi với em đi?"
Cậu nghĩ với tính tình trầm ổn của Thẩm Trác Lễ thì chắc sẽ không đồng ý đâu, nhưng không ngờ lại ngoài dự đoán của cậu, cặp lông mi dài của anh chớp chớp rồi gật đầu, "Được."
Hai người đi đến phòng chơi game.
Máy chiếu và thiết bị trong phòng đều là đồ nhập khẩu, thiết kế tay cầm rất tiện dụng, cũng rất dễ điều khiển.
Địch Tư Lạc lật qua lật lại hộp đĩa DVD, cuối cùng lấy ra một băng đĩa trò chơi đại chiến xe tăng.
Cậu nhớ rõ đây là trò cậu thích chơi nhất hồi học tiểu học, không ngờ chú Tư lại sưu tầm món đồ cổ này.
"Chú Tư, những trò này chú đã chơi bao giờ chưa?" Địch Tư Lạc có chút tò mò.
"Có chơi vài lần, lâu lâu để giải trí thôi."
Địch Tư Lạc gật đầu rồi bỏ đĩa vào, ấn nút chạy, âm nhạc quen thuộc vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-bach-nguyen-quang-cua-tra-cong-khong-muon-lam-nua/1065762/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.